Diễn Đàn Hội Ngộ
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Latest topics
» Hơn 3000 bài thơ tình Phạm Bá Chiểu
by phambachieu Mon May 13, 2024 6:31 am

» Một điểm dừng chân trên đường hoingo
by ChinhNguyen/H.N.T. Sun Mar 17, 2024 3:26 pm

» Những Giòng Cảm Tác Thơ THÁNG 1,2/24
by phambachieu Wed Mar 06, 2024 4:04 pm

» Cảm tác đầu Xuân
by ChinhNguyen/H.N.T. Sat Feb 24, 2024 2:59 pm

» TÁCH CÀ PHÊ DẦU NĂM (thơ dp)
by dangphuong Fri Feb 16, 2024 4:07 am

» VALENTINE (Thơ dp)
by dangphuong Fri Feb 16, 2024 3:59 am

» Mừng Xuân Giáp Thìn 2024
by phambachieu Fri Feb 09, 2024 1:52 am

» Hoài niệm nhà thơ Song An Châu
by dangphuong Mon Jan 29, 2024 12:29 am

» Chớm yêu 2
by ChinhNguyen/H.N.T. Sun Jan 21, 2024 3:06 pm

» Hi vọng cuối đời
by ChinhNguyen/H.N.T. Thu Jan 11, 2024 2:10 am

» Atlanta Mùa Lễ Giáng-sinh và Năm mới 2023-24
by ChinhNguyen/H.N.T. Thu Dec 28, 2023 11:22 pm

» Tiếng Đai Hàn
by Admin Wed Dec 27, 2023 4:15 am

» Trích Thơ&Tuỳ bút về Lễ Giáng-sinh
by ChinhNguyen/H.N.T. Wed Dec 20, 2023 2:22 pm

» Những Giòng Cảm Tác Thơ Tháng 11/2023
by ChinhNguyen/H.N.T. Tue Dec 12, 2023 3:34 pm

» Trang thơ mới
by dangphuong Thu Dec 07, 2023 12:04 am

» Những giòng cảm tác thơ tháng 10.2023 Đoạn 2
by ChinhNguyen/H.N.T. Wed Dec 06, 2023 11:52 pm

» Chùm thơ "Có lẽ..."
by dangphuong Wed Dec 06, 2023 7:39 pm

» Hoa Dừa trắng - Ảnh & Thơ
by dangphuong Wed Dec 06, 2023 7:36 pm

» Những giòng cảm tác thơ tháng 10.2023 Đoạn 1
by dangphuong Wed Dec 06, 2023 7:28 pm

» Tâm thức mùa Đông
by ChinhNguyen/H.N.T. Tue Nov 28, 2023 3:09 pm

» Buồn Tàn Thu
by ChinhNguyen/H.N.T. Thu Nov 23, 2023 10:24 am

» THUONG TIEC LQC
by ChinhNguyen/H.N.T. Thu Nov 16, 2023 10:00 am

» TIN BUỒN!
by dangphuong Thu Nov 16, 2023 5:56 am

» Cách xả stress trong cuộc sống
by thudayne Wed Nov 08, 2023 11:30 am

» Du học nước ngoài cần kỹ năng gì
by thudayne Wed Nov 08, 2023 11:02 am

» Thế giới thần tiên của ông-cháu III
by ChinhNguyen/H.N.T. Sun Nov 05, 2023 1:22 pm

» Nói đi...- Tình thơ!
by ChinhNguyen/H.N.T. Thu Nov 02, 2023 1:50 pm

» TIẾNG THƠ
by TC Nguyễn Wed Nov 01, 2023 2:30 pm

» Những giòng cảm tác thơ tháng 9.2023_Đoạn 2
by ChinhNguyen/H.N.T. Tue Oct 24, 2023 1:32 pm

» Lời muốn nói
by Tú_Yên Sat Oct 21, 2023 12:36 pm

» Những giòng cảm tác thơ tháng 9.2023 _Đoạn 1
by ChinhNguyen/H.N.T. Mon Oct 16, 2023 8:59 pm

» Tội tình chi ?
by ChinhNguyen/H.N.T. Fri Oct 13, 2023 2:17 pm

» THƯ gởi một bạn thơ.........
by ChinhNguyen/H.N.T. Tue Oct 10, 2023 1:22 pm

» Tập thơ "Một thoáng Phù vân"
by Tú_Yên Mon Oct 09, 2023 1:13 pm

» Tú_Yên vẽ
by Tú_Yên Mon Oct 09, 2023 1:02 pm

» Tranh và Thơ
by Tú_Yên Mon Oct 09, 2023 12:58 pm

» Thơ Haiku (Tú_Yên)
by Tú_Yên Mon Oct 09, 2023 12:54 pm

» Ỡm ờ … (thơ ĐL dp)
by dangphuong Fri Oct 06, 2023 10:16 pm

» CHỜ (thơ ĐL dp)
by dangphuong Tue Oct 03, 2023 5:58 am

» Tặng khúc
by lyquangchinh Mon Oct 02, 2023 7:14 am

» Để tốt nghiệp đại học loại giỏi, cần phải tự học home school nhiều
by thudayne Sun Oct 01, 2023 7:22 pm

» SỐNG MỘT MÌNH (thơ ĐL dp)
by dangphuong Sun Sep 24, 2023 3:53 am

» Thu cảm
by dangphuong Sun Sep 24, 2023 3:35 am

» THỜI GIAN (thơ ĐL dp)
by dangphuong Sun Sep 17, 2023 11:06 pm

» HÌNH NHƯ (thơ dp)
by dangphuong Sun Sep 17, 2023 5:35 am

» VẪN CÒN TIN YÊU (thơ dp)
by ChinhNguyen/H.N.T. Sat Sep 16, 2023 8:57 am

» SINH NHẬT HỘI NGỘ (thơ ĐL dp)
by ChinhNguyen/H.N.T. Mon Sep 11, 2023 12:29 pm

» Chúc Mừng Sinh Nhật Hội Ngộ 2023
by ChinhNguyen/H.N.T. Mon Sep 11, 2023 12:24 pm

» XIN MÃI DẤU YÊU (thơ ĐL dp)
by dangphuong Fri Sep 08, 2023 6:38 pm

» Những giòng cảm tác THƠ tháng 8/2023 (tt)= Đoạn 3
by ChinhNguyen/H.N.T. Fri Sep 08, 2023 1:52 pm

» Những giòng cảm tác THƠ tháng 8/2023 (tt) Đoạn 2
by ChinhNguyen/H.N.T. Fri Sep 08, 2023 1:46 pm

» Những giòng cảm tác THƠ tháng 8/2023 Đoạn 1
by ChinhNguyen/H.N.T. Fri Sep 01, 2023 12:58 pm

» WinWin nhà Tôi
by Tú_Yên Fri Sep 01, 2023 11:25 am

» Truyện thơ "Lời cho Mây"
by Tú_Yên Fri Sep 01, 2023 11:22 am

» Truyện Thơ_Cháu của Bà
by Tú_Yên Fri Sep 01, 2023 11:17 am

» NIỀM NHỚ KHÔN NGUÔI (thơ dp)
by dangphuong Thu Aug 31, 2023 4:41 am

» Phép lạ (thơ của Anhdao Vuong)
by dangphuong Thu Aug 31, 2023 4:25 am

» ĐI QUA BÓNG TỐI (thơ ĐL dp)
by dangphuong Wed Aug 30, 2023 5:49 am

» MỘT THUỞ GHÉ HỒ TRÀM (thơ ĐL dp)
by dangphuong Wed Aug 30, 2023 3:19 am

» MÙI QUÊ HƯƠNG (thơ dp)
by dangphuong Tue Aug 29, 2023 11:16 pm

» Mặc mưa nắng … (thơ ĐL dp)
by dangphuong Mon Aug 28, 2023 6:53 pm

» NỖI ĐỚN ĐAU CHÔN KÍN (thơ dp)
by dangphuong Mon Aug 28, 2023 6:49 pm

» Hoàng-hạc-lâu âm vọng 1
by ChinhNguyen/H.N.T. Mon Aug 28, 2023 3:07 am

» XÓT THƯƠNG (thơ ĐL dp)
by dangphuong Sat Aug 26, 2023 4:26 am

» HỒNG NHAN TRI KỶ (thơ dp)
by dangphuong Sat Aug 26, 2023 2:53 am

» Những giòng cảm tác THƠ tháng 7/2023 [Đoạn 3]
by ChinhNguyen/H.N.T. Wed Aug 23, 2023 1:44 pm

» TÌNH YÊU ĐÔI LỨA VÀ TÌNH BẠN (bài viết của dp)
by ChinhNguyen/H.N.T. Tue Aug 22, 2023 12:10 pm

» Những giòng cảm tác THƠ tháng 7/2023 [Đoạn 2]
by ChinhNguyen/H.N.T. Sun Aug 20, 2023 12:50 pm

» Những giòng cảm tác THƠ tháng 7/2023 [Đoạn 1]
by dangphuong Fri Aug 18, 2023 2:53 am

» Thơ HaiKu (CN)
by dangphuong Wed Aug 16, 2023 2:23 am


NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH .

3 posters

Go down

NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH . Empty NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH .

Bài gửi by ThiệnTín Sun Mar 25, 2012 9:53 pm

NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH ( Tạp ghi)

Ghi chuyện những con người đang bị bỏ rơi , lãng quên bên lề Xã Hội .

Chủ nhật 27-12-2009

Từ khi nhận cú đấm vào mặt của Ba tôi làm cho tôi GIÁC NGỘ được chân lý cuộc đời .Giác ngộ (zh. 覺悟, sa., pi. bodhi), danh từ được dịch nghĩa từ chữ bodhi (bồ-đề) của Phạn ngữ, khai phát trí huệ chân thật, chỉ cho trạng thái tỉnh thức. Người giác ngộ hoàn toàn là vị Phật, lịch sử nói về Đức Phật Thích-ca Mâu-ni, cũng là người bắt đầu giáo hoá chúng sanh cho nên đạo Phật cũng được gọi là "đạo giác ngộ".

Người ta cho rằng có nhiều mức độ giác ngộ khác nhau. Nếu so sánh giác ngộ như phá vỡ một bức tường, thì có mức giác ngộ như chỉ hé mở một lỗ nhỏ và giác ngộ như Phật Thích-ca là phá vỡ hoàn toàn bức tường đó. Có vô vàn khác nhau giữa các mức giác ngộ, biểu hiện bằng sự rõ ràng chính xác của thiền giả đạt được. Dựa trên kinh nghiệm của các bậc giác ngộ, thế giới của sự giác ngộ không hề khác với thế giới hiện tượng của chúng ta, tất cả đều là một. Kinh nghiệm về cái tất cả là một này chính là kinh nghiệm về thể tính tuyệt đối đó. Riêng tôi hôm nay hoàn toàn giác ngộ vì nhận chân tất cả trên đời này là GIẢ ( không thật ). Từ mái ấm gia đình , tình yêu vợ chồng , tình thương con cái , tình nghĩa cha con , tình đời giữa người và người trên xã hội mà lâu nay tôi đang thụ hưởng , đang sống mà tưởng như là hạnh phúc , khổ đau v.v...... là thật , nhưng nó là ảo , là giả như những vở tuồng xã hội đang tiếp diễn mà tôi không biết .

Giác ngộ là thấy được lý vô ngã :

Đức Phật tuyên bố rằng, không thể có một thực thể thường hằng và không thay đổi kể cả ngã, và tất cả hoặc bất cứ cái gì thuộc về những thành phần của con người hay ngoài con người, vật chất, tinh thần hay hiện tượng, không thể được xác định với cái ngã thường hằng, vì trong trường hợp đó, nó do duyên hợp và cũng sẽ chịu sự biến hoại. Những thành phần của con người chỉ là một hiện hữu tạm thời, do đó con người không nên chấp thủ chúng và không nghĩ về chúng bằng thái độ "cái này là của tôi" (eta.m mama), "cái này là tôi" (eso’ ham asmi) và "cái này là bản ngã của tôi" (eso me attà) .

Đức Phật nhận ra rằng yêu thương ngã là nguyên nhân chính của khổ đau trần thế và cách tốt nhất để loại bỏ chấp ngã này là tri kiến rằng không có cái ngã thường hằng. Quan điểm về cái tôi là nguồn gốc của mọi đau khổ của kiếp nhân sinh. Đi ngược lại khuynh hướng tôn trọng bản ngã của thế gian, giáo lý của đức Phật cho rằng mọi sự vật kể cả chúng sanh là vô ngã và mọi thành phần của một con người vốn tuỳ thuộc vào luật duyên khởi. Không có bất cứ một vật gì trong con người hay ngoài con người mà không chịu luật phổ biến này.

Mục đích của con đường thực nghiệm tâm linh, đạt được giác ngộ trong Phật giáo là làm thế nào để dập tắt tham sân si, chiến thắng các tên giặc lậu hoặc và phiền não của tự tâm . Thời gian qua tôi có nhiều phiền não , hôm qua đây tôi vẫn còn ao ước trúng số , làm giàu , mơ đến những hạnh phúc viễn vông . Nhưng hôm nay tôi hoàn toàn giác ngộ và hiểu rằng tất cả là giả .Vậy cái thật hôm nay là gì ? Đó chỉ là tình thương yêu nhân loại , thương yêu những mãnh đời rách nát , những con người già yếu , tàn tật đang bỏ quên bên lề Xã hội , trong Health care , nursing home , homeless ..... TÔI BẮT ĐẦU ĐẾN VỚI HỌ sau một thời gian bị lãng quên vì mê muội trong thế giới ảo . Sự thật suốt 40 năm nay tôi vẫn tu theo hạnh nguyện Phổ Hiền Bồ Tát là lo làm việc thiện , giúp đở người nghèo , bệnh tật neo đơn . Có làm nhưng không dành toàn thời gian . Hôm nay tôi bắt đầu làm việc đó .


ThiệnTín
ThiệnTín

Tổng số bài gửi : 68
Join date : 18/10/2010

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH . Empty Re: NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH .

Bài gửi by ThiệnTín Mon Mar 26, 2012 9:05 pm

8 giờ sáng , tôi đến " Christian Health Care of West " , 3403W, Mt.Vernon - Springfield , MO 65802 , nơi mà trước đây 8 tháng tôi đã chăm sóc Bác Trịnh Chấn ba tháng liên tục cho đến khi Bác chết .

Người đầu tiên tôi gặp là Ông Virgil Perryman đã ở 5 năm cùng phòng với Bác Chấn lúc trước .Ông ta ở thành phố Marinvill Missouri . Bây giờ cùng chung phòng A.107 là Ông Forerest Fisher hoàn toàn mất trí nhớ , hai tay luôn luôn run rẩy , tôi bế ông ta lên giường và ngũ thiếp không ăn uống .

-12 giờ trưa , tôi giúp một số người đi xe lăng ra phòng ăn tập thể . Tại đây tôi hỏi han và giúp đở một số người , chưa được khắp hết , vì gần 60 người , ngoài ra khoảng 80 người ăn tại phòng ngũ vì không đi được .

-13 giờ , nàng Trang và Hồng tìm đến gặp tôi và yêu cầu trở về nhà thắp nhang cúng bà ngoại . Tôi chần chờ vì còn phải giúp mấy người tập thể dục chưa xong .

-14 giờ tôi ra xe và cùng về dự lễ cúng , trên đường nàng thuật lại sự linh thiên , đồng bóng bà ngoại hiện lên trách móc mọi người , tôi chỉ lắng nghe và không tin chuyện nhảm nhí . Chìu lòng tôi thụ động làm theo .

-16 giờ tôi trở lại Health Care giúp mọi người ăn buổi tối . Trong đó tôi nói chuyện với bà Evil Easter đã ở 20 năm , hiện bà đã 71 tuổi . Gia đình bà và con gái ở Chicago . Tôi thắc mắc không hiểu từ Tiểu Bang xa xôi như thế lại về Missouri , tại sao những thành phố lớn như thế không có Health Care . Không ai giải thích điều thắc của tôi .

Trở về nhà , tôi cảm thấy nhẹ nhỏm vì đã làm một số công việc giúp đời hữu ích trong ngày . Tâm tôi không bận rộn vì những chuyện phiền toái của gia đình thường đưa đến cho tôi .
ThiệnTín
ThiệnTín

Tổng số bài gửi : 68
Join date : 18/10/2010

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH . Empty Re: NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH .

Bài gửi by dangphuong Tue Mar 27, 2012 7:14 am

Ở đâu có "Health Care" tốt anh Thiện Tín hỉ?
dp
NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH . 451635
dangphuong
dangphuong

Tổng số bài gửi : 22827
Join date : 13/09/2009

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH . Empty Re: NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH .

Bài gửi by ThiệnTín Tue Mar 27, 2012 8:14 pm

Ở đâu có "Health Care" tốt anh Thiện Tín hỉ?
dp

k/n k/n k/n
ThiệnTín
ThiệnTín

Tổng số bài gửi : 68
Join date : 18/10/2010

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH . Empty Re: NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH .

Bài gửi by ThiệnTín Tue Mar 27, 2012 8:17 pm

Thứ Bảy .......

Hôm nay ánh mặt trời ló dạng , tôi tiếp xúc và nói chuyện với một số homeless đang đứng hút thuốc lá dọc đường phố . Bà Kathy là tôi để ý ba hôm nay , bà khoảng 60 tuổi , ăn mặc tương đối sạch sẽ :

-Bà không có con hay sao ?

-Có một trai , một gái ở New York .

-Họ không nuôi bà sao ?

-Không .

-Bà không có nhà sao ?

-Không ?

-Bà cảm thấy thế nào khi sống lang thang như thế ?

-Tuy thiếu thốn về ăn , mặc áo quần ...... nhưng tinh thần không lo âu vì có Thành phố và những người từ thiện lo .Nhưng dù sao cũng không bằng có một căn nhà ổn định .


Tôi nói chuyện với ông Paull , Bob , Tom ...... chung chung cũng trả lời như thế .Họ không có cuộc sống về vật chất đầy đủ , nhưng tâm hồn lúc nào cũng thanh thản , tới đâu hay đó .

Thì ra homeless cũng chưa hẳn là người khổ nhất trên đời . Trái lại người khổ nhất có lẽ là TÂM không bình thản , ổn định giống những gia đình mà tôi gặp .


ThiệnTín
ThiệnTín

Tổng số bài gửi : 68
Join date : 18/10/2010

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH . Empty Re: NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH .

Bài gửi by ThiệnTín Wed Mar 28, 2012 12:28 pm

-Thứ Hai

Mấy hôm nay bận quá , không ghi được bài nào . Giá là chủ nhật tuần trước , trên đường về tuyết rơi và giá lạnh , tôi thấy một bé gái chừng 10 tuổi , da màu vàng nâu đứng co ro bên thùng rác . Ban đầu tôi nghĩ đó là người Mễ , Mỹ đen lai ...... khi ghé xe vào thì mới hay em là người Việt . Tôi hỏi thăm :

-Tại sao cháu đứng ở đây ?

-Cháu không biết đi đâu và phải làm gì ?

-Nhà cháu ở đâu ?

-Ở xa lắm .

-Thế cha mẹ cháu đâu ?

-Cha cháu đi kiếm ăn cả tuần nay không thấy về , mẹ cháu bệnh nặng đang ở nhà một mình .

-Cháu lên xe để chú đưa về nhà .


Mặc dầu tôi đã tăng máy sưởi trong xe lên cao , nhưng con bé vẫn còn run cầm cập . Tôi đưa ổ bánh mì thịt mua sáng nay định về nhà ăn . Nó chỉ cầm và ôm vào lòng , tôi thúc dục nó vẫn không ăn :

-Cháu ăn đi cho ấm bụng .

-Cháu để dành cho Mẹ , vì hai hôm nay Mẹ cháu không có gì ăn .


Tôi lái xe vừa ngậm ngùi cho cuộc đời của bé . Con đường càng khó khăn khi bắt đầu vào đường làng đông đá trơn trợt ,nhà cửa thưa thớt ,đi khoảng 30 miles con bé bảo ngừng lại . Nó dẫn tôi đi bộ khoảng 100 mét và chỉ nhà Mẹ nó . Tôi không thể tưởng tượng được đó là một ngôi nhà ở Mỹ . Nói đúng ra là một mobile home tồi tàn , rách nát nằm cách xa xóm làng . Bước vào nhà trống trơn , chỉ có chiếc nệm lót giữa nền cũ kỷ , trên đó một người đàn bà tiều tụy đang run rẩy vì hai lớp mền mỏng không đủ ấm . Con bé đánh thức Mẹ , thấy có người lạ bà hốt hoảng định đứng lên , một phụ nữ người Việt độ 40 tuổi đang đưa tay lên ngực trấn an cơn ho rủ rượi . Tôi lên tiếng :

-Chị yên tâm , tôi thấy cháu bé đứng trên đường lạnh lẽo nên đưa cháu về đây . Tại sao hai Mẹ con lại ở chỗ hẻo lánh thế này ?

-Trước đây tôi ở Chicago sau khi vượt biên năm 1978 . Đời sống tương đối ổn định , năm 1998 tôi gặp ảnh là người Mễ , năm 2000 thì sanh cháu bé này . Do ảnh cứ bài bạc ở Cassino , rượu chè với bè bạn nên hết tiền . Năm 2006 ảnh đưa cả gia đình về Missouri cho tới nay .


Đưa tay lên chận cơn ho , con bé vuốt ngực cho Mẹ ra chìu lo lắng . Nó đưa vội ổ mì cho Mẹ . Chị ta ăn ngấu nghiến trong cặp mắt thèm thuồng của con bé , chợt hiểu hai hôm nay cả hai mẹ con chẳng có gì ăn . Bà vội ngắt một nữa cho con bé :

-Mẹ ăn đi , con không đói .

-Con hãy ăn một tý cho lại sức .

-Con ăn no rồi .


Tôi biết con bé nói dối , bất chợt tôi quay mặt dấu đôi hàng lệ . Tôi nhìn cháu bé và gật đầu ngầm ám hiệu ; cháu nhận đi ; . Con bé cũng khóc và cầm nữa khúc bánh mì nhai ngấu nghiến .

Tôi không hiểu trong thế giới văn minh này vẫn có những con người bỏ rơi và đói rách như thế . Một nước mà ai cũng mơ tưởng nơi đó là thiên đàng hạ giới . Cái cảnh bạc lót đàng , vàng treo ngỏ ...... thì ra dù ở nơi đâu vẫn không thiếu những mãnh đời rách nát , đáng thương .
ThiệnTín
ThiệnTín

Tổng số bài gửi : 68
Join date : 18/10/2010

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH . Empty Re: NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH .

Bài gửi by dangphuong Wed Mar 28, 2012 12:34 pm

Hỏi khó anh Thiện Tín... hai mẹ con này vẫn còn có một niềm hạnh phúc đâu đó? Anh có tin như vậy không?
dp
NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH . 743335
dangphuong
dangphuong

Tổng số bài gửi : 22827
Join date : 13/09/2009

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH . Empty Re: NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH .

Bài gửi by ThiệnTín Wed Mar 28, 2012 6:18 pm

Hỏi không khó đâu . Như chuyện cún Mẹ dạy cún con . Hạnh phúc nó ở rất gần ta , nó đang ở sau lưng ấy mà . Hạnh phúc hay khổ đau là tự nơi ta .

Trong kinh Pháp Cú, Đức Phật dạy rằng:

“Chỉ có ta làm điều tội lỗi, chỉ có ta làm cho ta ô nhiễm.

Chỉ có ta làm ta tránh được điều tội lỗi, chỉ có ta gội rửa cho ta.

Trong sạch hay ô nhiễm là tự nơi ta.

Không ai có thể làm cho người khác trở nên trong sạch”.



(The only sin we do, only we do for our pollution.

The only thing we do we avoid sin, only one shampoo wash for us.

Clean or polluted is our own place.

No one can make others get clean .)
ThiệnTín
ThiệnTín

Tổng số bài gửi : 68
Join date : 18/10/2010

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH . Empty Re: NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH .

Bài gửi by ThiệnTín Thu Mar 29, 2012 2:25 pm

-Thứ Năm 14-01-2010

Hôm đó trước khi ra về , tôi móc bóp ra và lấy tất cả số tiền được 195 đô đưa cho Mẹ nó . Chị trố mắt ngạc nhiên nhìn không dám nhận :

-Đây là số tiền nhỏ , chị cầm lấy để mua thức ăn hàng ngày . Tôi sẽ quay lại thăm hai Mẹ con chị .

-Tôi vô cùng cám ơn ( khóc ).


Suốt mấy ngày nay tôi cố liên hệ những bệnh viện dành cho người income thấp ( Low income ) để chữa bệnh lao cho chị . Chỉ có bệnh viện ở thành phố Massville cách 60 dậm là chuyên trị về bệnh lao .

Hôm nay tôi trở lại thăm chị , mang theo một số áo quần cũ cùng một bao gạo với một số thức ăn . Tôi cũng không quên chở chiếc tủ lạnh không dùng để chị ta chứa thực phẩm , đồng thời đưa thêm 200 đô cho chị tạm dùng . Tôi báo ngày mai sẽ trở lại chở chị đi nhập viện . Bất chợt chị nắm tay tôi và quỳ xuống đất lạy ba cái . Vì bất ngờ tôi luýnh quýnh đở chị dậy và an ủi . Khi đụng vào tấm thân tiều tụy , tôi cảm tưởng đây là một bộ xương biết cử động . Đôi mắt vàng khè triệu chứng của bệnh gang , cùng hơi thở phều phào kèm theo những cơn ho khèn khẹt của buồng phổi . Bất giác tôi thở dài mà lòng đầy bi thương .

Tôi cáo từ ra về , chị định đứng lên tiễn đưa nhưng không nổi . Tôi ra dấu từ chối . Con bé nắm tay tôi đi ra cửa với đôi giòng lệ chảy dài trên mi .Khi ra tận ngõ , bé nói :

-Cháu xin đội ơn chú .

-Không có gì đâu , cháu nhớ chăm sóc cho Mẹ và đừng để lạnh phổi .

-Dạ ! Cháu biết .


Mãi đến bây giờ tôi mới quan sát kỹ con bé . Đôi má gầy cùng với đầu tóc ngang vai chưa bao giờ tắm gội . Chỉ có đôi mắt to và tròn đen láy như chứa một sức chịu đựng theo thời gian . Cái nốt ruồi dưới cầm trái không che đậy nét duyên dáng của trẽ thơ .Bất chợt tôi lại thở dài và nghĩ đến hai chữ VÔ THƯỜNG của Đức Phật .


ThiệnTín
ThiệnTín

Tổng số bài gửi : 68
Join date : 18/10/2010

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH . Empty Re: NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH .

Bài gửi by dangphuong Fri Mar 30, 2012 7:56 am

Cám ơn bài viết và tấm lòng của anh Thiện Tín.
dp
hug

dangphuong
dangphuong

Tổng số bài gửi : 22827
Join date : 13/09/2009

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH . Empty Re: NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH .

Bài gửi by laocom Fri Mar 30, 2012 8:19 am

Thật đáng mừng là trên đời này còn có những tấm lòng vàng như anh Thiện Tín ...chúc anh cùng gia đình luôn mạnh khỏe
Trà mời dùng trà
laocom
laocom

Tổng số bài gửi : 5525
Join date : 03/10/2011

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH . Empty Re: NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH .

Bài gửi by ThiệnTín Fri Mar 30, 2012 9:46 am

Cám ơn các anh . Trên đời này quý giá nhất là tình thương . Hận thù không xóa bỏ hận thù . Chỉ có tha thứ và tình thương mới xóa tang tất cả .

ThiệnTín
ThiệnTín

Tổng số bài gửi : 68
Join date : 18/10/2010

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH . Empty Re: NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH .

Bài gửi by ThiệnTín Fri Mar 30, 2012 1:02 pm


Thứ Hai .

Tôi lái xe đến một thành phố nhỏ cách 180 miles thuộc vùng núi . Đa số dân làng có một cuộc sống bình thường , quê mùa . Đang mải loay hoay vì chiếc xe chết máy đầu dảy phố buồn hiu , bất chợt tôi thấy một người đàn bà nhỏ thó đang đi nhặt từng chiếc lon nhôm và bao nilon . Tôi đến gần hỏi chị :

-Hi sister ?

-What you doing so ?


Chị ta lắc đầu ra ý không hiểu , tôi hỏi tiếp :

-Are you Vietnam or Mexico?

-Em là người Việt Nam .

-Xin lỗi chị , thì ra chị là người Việt .


Tôi thăm dò hoàn cảnh và vì sao chị phải đi kiếm sống bằng cách này . Chị buồn bả kể chuyện tôi mới rõ hoàn cảnh hiện nay của chị .

Trước đây khi còn nhỏ , chị ta được người Mỹ nhận làm con nuôi sau lần di tản 1975 và hoàn toàn không biết thân nhân mình là ai khi lớn lên ngoài bà Mẹ nuôi này . Bà đã chết vì bệnh ung thư cách đây 10 năm , chị có chồng người Việt nhưng say sưa suốt ngày . Mỗi lần say là anh đánh đập vợ và con cái , phá nhà phá cửa .

Từ lúc chồng bị bắt, hai mẹ con chị Hoàng không còn cảnh bị hành hạ, đánh đập hàng ngày. Nhưng số phận không một ngày nào để người đàn bà ở tuổi 48 này được một phút thảnh thơi, một mình cơ cực nuôi 2 con, bản thân lại mang thêm bệnh ung thư dạ dày .

Những hôm trời mưa gió , bên ngoài những giọt mưa rả rích rơi trên mái tôn cùng với những cơn gió lạnh buốt luồn qua khe cửa sổ khiến căn nhà trở nên lạnh lẽo, ẩm ướt. Nếu không có cái tivicũ lỗi thời , cả hai mẹ con chị chẳng biết làm gì để ngày dài trôi qua…

Nghe tiếng chúng tôi bước vào , đứa con gái đang lúi húi dưới bếp để nấu cơm vội ra đón, tay ra dấu hiệu ngăn cản:

“ Chú đừng có xuống đó, bếp sắp sập đến nơi nên cẩn thận vẫn hơn, lên nhà nói chuyện đi”.


Cái cột gỗ mục chống trần căn bếp đang oằn mình vì nặng khiến tôi cứ lo lắng khi nào đó sẽ đổ sập, nhưng chị bảo vẫn chưa có tiền để sửa.
Chị tên là Cao Thị Hoàng , người vợ đẩy tủi hổ, nhục nhã , gặp phải người chồng, người cha mất hết nhân tính khi Cha ruột cưỡng hiếp con gái trong suốt 2 năm qua. Nay chồng chị đã bị bắt tạm giam và đang chờ ngày xét xử những hành vi phi đạo đức đối với con gái ruột của chính mình.

“Từ ngày anh ấy bị bắt, hai mẹ con tôi đỡ hẳn cảnh bị hành hạ, đánh đập hằng ngày. Cũng không phải nơm nớp lo con gái bị xâm hại. Anh ấy mỗi lần rượu vào là phá phách điên cuồng lắm”, chị vừa thở dài vừa nhìn đứa con gái chỉ mới 13 tuổi của mình là bé Trang và nói trong nước mắt .

Nhưng số phận run rủi , không một ngày nào để người đàn bà ở tuổi 48 này được một phút thảnh thơi, yên ả. Chồng bị bắt, chị vẫn phải chật vật mưu sinh để lo cho hai đứa con đủ sống . Thằng con đầu của chị năm nay 15 tuổi, đang xin làm nhà hàng để kiếm lấy một công việc có thể tự nuôi thân, riêng bé Trang thì chỉ mới học lớp 8. Chị bảo :“Học thì vì cháu nó đam mê quá nên tui vẫn cố cho cháu thỏa ước, chứ cũng không biết có học mãi được không. Nhà còn không đủ ăn, áo không có mà mặc, học mãi sao được”, chị Hoàng nói xong liền thở dài với đôi giòng lệ . Vừa nghe mẹ nhắc đến cảnh phải nghỉ học, mắt bé Trang chùng xuống. Miệng em mím lại không nói gì, bởi dường như em cũng không muốn mình trở thành gánh nặng quá lớn cho mẹ.Bao nhiêu tủi nhục mà cha nó đã lưu lại trên vết thương lòng . Tôi liền hỏi chị :

-Tại sao không xin trợ cấp nhà nước , đại loại là tiền SSI , Food stamp v.v .

-Thành phố này nhỏ và không có trợ cấp .

-Tại sao chị không đến ở một thành phố khác lớn hơn .

-Em đã quen sống ở ngôi nhà Mẹ nuôi này nên không muốn đi đâu cả . Hơn nữa cũng không có ai giúp đở .

-Hay tôi sẽ giúp đở chị thay đổi chỗ ở . Tôi sẽ làm thủ tục xin trợ cấp cho chị .

-Xin cám ơn anh .

-Hàng ngày chị đi lượm đồ phế thải làm sao đủ sống ?

-Những ngày nắng em đi làm công , hái cam trong Farm của Mỹ , nhưng mùa đông thì chịu thôi . Hơn nữa bệnh ung thư của em ngày càng nặng và không biết sống bao lâu .


Bất giác tôi thở dài , một ngày nào đó chị nằm xuống thì hai đứa bé bất hạnh này sẽ ra sao đây ? Tôi không nghĩ rằng một đất nước giàu có , thừa tiền giúp đở bão lụt , sóng thần , động đất hàng tỷ đô la cho thế giới . Mà ngay người dân trên đất nước họ vẫn có nhiều người không đủ ăn . Ngay vấn đề chăm sóc y tế , toàn dân Mỹ trên 40 triệu người không có bảo hiểm sức khõe . Thế mà những nổ lực về y tế được cổ xúy từ Tổng Thống Clinton cho đến TT Obama ra sức vận động Quốc Hội vẫn bị lớp người giàu có của đảng Cọng Hòa tìm cách trù dập để họ độc quyền về thuốc men , bệnh viện . Một hình thức làm giàu trên xương máu và khổ đau của chính người dân Mỹ . Điều mà tôi suy nghĩ mãi vẫn không hiểu hai chữ : TẠI SAO ?



ThiệnTín
ThiệnTín

Tổng số bài gửi : 68
Join date : 18/10/2010

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH . Empty Re: NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH .

Bài gửi by ThiệnTín Sat Mar 31, 2012 3:42 pm

Thật buồn ..... Cái lão dangphuong cứ hứa lèo không hà . Không thấy bàn bạc gì cả ????????????????????????????????????????????????????

please please
ThiệnTín
ThiệnTín

Tổng số bài gửi : 68
Join date : 18/10/2010

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH . Empty Re: NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH .

Bài gửi by laocom Sat Mar 31, 2012 6:13 pm

Lão ấy giờ đang phiêu diêu cùng gió cùng mây gòy ... Mad
laocom
laocom

Tổng số bài gửi : 5525
Join date : 03/10/2011

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH . Empty Re: NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH .

Bài gửi by ThiệnTín Sat Mar 31, 2012 10:24 pm

Lão ấy giờ đang phiêu diêu cùng gió cùng mây ở phương trời nào dzật laocom ??????


ThiệnTín
ThiệnTín

Tổng số bài gửi : 68
Join date : 18/10/2010

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH . Empty Re: NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH .

Bài gửi by dangphuong Sun Apr 01, 2012 3:41 am

ThiệnTín đã viết:Thật buồn ..... Cái lão dangphuong cứ hứa lèo không hà . Không thấy bàn bạc gì cả ????????????????????????????????????????????????????

NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH . 749463 NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH . 749463

Không có hứa lèo đâu. Chỉ là vì vấn đề này không phải muốn viết là viết được ngay.

dp

NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH . 507376
dangphuong
dangphuong

Tổng số bài gửi : 22827
Join date : 13/09/2009

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH . Empty Re: NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH .

Bài gửi by ThiệnTín Mon Apr 02, 2012 2:26 am

Bẳng đi một thời gian rất lâu tôi hoàn toàn quên mẹ con chị Cao Thị Hoàng . Hôm ấy trời mưa lớn , sấm sét vang rền .Tôi lái xe vào nhà hàng Hong Kong Inn để ăn trưa .

Vừa ngồi , một cô bé dáng mảnh khảnh mang giấy bút ra ghi order :

-Thưa chú dùng gì ạ ?

Bỗng nó khựng lại và nhìn chăm chú vào tôi . Tôi không để ý lắm , nhưng con bé ấp úng hỏi :

-Chú có phải là người giúp hai mẹ con cháu năm xưa không ?

-Cháu muốn nói giúp gì ạ ? Và giúp ai ?

-Lúc đó chú vào nhà cháu và đưa mẹ cháu đi chửa bệnh đó .


Được nhắc đến tôi đã nhớ ra mẹ con chị Cao Thị Hoàng nên hỏi :

-Vậy mẹ cháu bây giờ ở đâu ?

Tôi vừa nói xong thì cháu gái òa lên khóc và nói :

-Mẹ cháu sau khi không chịu nổi cơn bạo bệnh đã qua đời năm ngoái .Cháu phải nhờ nhà thờ Tin Lành chôn cất .

-Nay cháu ở với ai ?

-Từ khi mẹ cháu mất thì anh Hai cháu đi Cali làm ăn . Còn cháu phải đi làm nhà hàng Tàu sống qua ngày .

-Tối về cháu ở đâu ?

-Trước đây cháu về ở tạm nhà cô dượng , nhưng cháu lại bị ông dượng cưỡng bách nhiều đêm nên cháu trốn đi ở nhà người bạn .

-Đời sống hiện nay có tạm ổn không , nghĩa là làm đủ sống không ?

-Tiền thì tạm đủ , nhưng mặt tinh thần cháu rất khổ tâm .


Bất giác đôi giòng lệ của tôi chảy dài . Tại sao trên đời cháu gái này quá nhiều bất hạnh . Lúc nhỏ thì bị cha ruột hiếp dâm , lớn lên thì bị dượng cưỡng dâm .

Tôi đâm ra suy nghĩ vẩn vơ và tìm phương cách để giúp cháu gái có một đời sống ổn định .Ăn xong tôi xếp 50 dollars tiền típ để giúp cháu . Tôi hẹn sẽ trở lại gặp cháu lần sau .
ThiệnTín
ThiệnTín

Tổng số bài gửi : 68
Join date : 18/10/2010

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH . Empty Re: NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH .

Bài gửi by ThiệnTín Tue Apr 03, 2012 1:04 am

Cái sai lầm của tôi khi nhìn đời khổ đau chỉ có những người không nhà cửa , không đầy đủ miếng cơm manh áo . Điều này cũng đúng , nhưng đó là cái khổ đau vật chất và thể xác . Nhưng bây giờ tôi mới hiểu khổ đau tinh thần , rạn nức con tim mới là triền miên , vĩnh cửu .

Có một hôm trên đoạn đường vắng , hai tên Mỹ đen đang dở trò nham nhở với một người phụ nữ tóc đen dáng người Châu Á . Tôi dừng xe can thiệp và đánh nhau với bọn chúng . Hai lưỡi dao của chúng thật lợi hại , tôi đã bị thương ở cánh tay trái khi nhảy vào che chở cho chị ta . Tuy vết thương không sao , nhưng từ đó chị có cảm tình và kết làm tỷ muội với tôi sau khi đưa chị về nhà . Vài lần gặp nhau ở siêu thị chị đã thân tình cho tôi số điện thoại và cả Email . Chuyện trò hiểu nhau nên thường tâm sự mổi khi có chuyện buồn . Hiện nay chị sống độc thân , đi làm và nuôi một bé trai 10 tuổi . Tôi tò mò sau buổi tiệc sanh nhật con trai rất đơn giản với vài người bạn :

- Chị à ! Chị còn đẹp và trẽ sao lại sống cô đơn một mình ? Ba cháu đâu không thấy ?


Nét mặt chùng xuống khi trong nhà chỉ còn lại hai chúng tôi . Chị bộc bạch tâm sự .

-Cậu à ! Bây giờ chị không muốn tái giá vì chuyện tình ngày xưa .

Chuyện bắt đầu từ cái đêm tân hôn, anh không thấy chị ra máu. Anh đã sửng nổi cồ lên:

-“Cô lừa dối tôi. Cô đã trao cho thằng khốn nạn nào?”.

Chị không muốn giấu anh, cũng muốn kể anh nghe trước khi làm đám cưới nhưng đứa bạn thân nằng nặc can ngăn. Mọi chuyện vỡ lở ngay đêm tân hôn, chị chỉ còn cách thành thật mọi chuyện với chồng.

Chị đã trao thứ quý giá nhất của đời con gái cho mối tình đầu của chị. Chị yêu anh chàng gần nhà cùng học từ thời phổ thông hồi còn ở Việt Nam . Hai người hiểu nhau, yêu thương nhau và luôn nghĩ tới đám cưới ngay khi hai đứa ra trường ổn định công việc. Ngày qua Mỹ anh nhận được học bổng kỷ sư dầu khí . Xa nhau 4 năm đằng đẵng khi anh tốt nghiệp tình cảm không còn được như xưa, chị “nuốt nước mắt” nói lời chia tay sau lần trao thân với anh trong đau đớn.

Thời gian sau chị quen anh , người cùng sở là người chồng của chị bây giờ, hai người làm đám cưới sau 10 tháng yêu nhau . Cứ nghĩ rằng đang sống ở nước văn minh này , anh sẽ không quá đề cao trinh tiết người phụ nữ như những người đàn ông cổ điển Châu Á . Nhưng chị đã nhầm, đòn ghen của anh còn đau hơn cả đánh đập.

Sau cái đêm tân hôn ấy, anh trở nên lạnh nhạt với chị. Hai người nằm trên một chiếc giường mà như hai khúc gỗ. Anh vẫn gần gũi chị, nhưng anh cứ hùng hục chỉ để thỏa mãn chứ không quan tâm đến cảm xúc của chị, mỗi lần gần gũi chị đều cảm thấy mình như bị cưỡng bức , hành hạ thể xác . Đau đớn nhất là những câu vói mĩa mai đầy châm biếm cứ ra rả bên tai .

Tám tháng sau ngày cưới chị phát hiện anh có bồ khi vô tình đọc được những dòng tin nhắn hẹn hò đầy yêu thương trong máy điện thoại của anh. Cầm chiếc điện thoại giơ trước mặt định hỏi anh cho ra lẽ, chưa kịp mở lời thì anh đã trừng mắt nhìn chị đay nghiến “cô đã mất trinh, còn muốn ý kiến với tôi nữa sao”.

Chị đau lắm nhưng không thể mở miệng nói lại chồng. Nỗi đau của chị dâng đến tận cùng khi vô tình bắt gặp chồng tay trong tay với người đàn bà lạ tại một nhà hàng gần cơ quan chồng. Chị xông vào định tát cho cô ta một cái nhưng cái tát của chị chưa tới, mặt chị đã hứng trọn một cái tát như trời giáng từ bàn tay của chồng. Anh gân mặt lên chửi chị:

- “Cô có tư cách gì mà xen vào việc của tôi. Cái hạng đàn bà mất trinh như cô mà còn tư cách lên tiếng à”.

Chị ê chề bỏ về nhà trong nước mắt đầm đìa.

Chị cũng muốn ném vào mặt anh cái tờ giấy ly hôn nhưng trong người chị đang mang một sinh linh nhỏ bé. Chị không muốn con chị chưa sinh ra mà đã mất cha nên cắn răng chịu đựng . Nhưng cuối cùng cũng đành chia tay .

Những ngày sống cô đơn , làm lụng vất vả nuôi con . Nhưng vết thương con tim rạn nức vẫn âm rĩ trong lòng .


Lén nhìn thấy khuôn mặt trái soan không son phấn nhưng che dấu một nét đẹp đoan trang buồn thầm kín phương Đông . Tôi kiếm lời an ủi :

- Tỷ à ! Thôi hãy chôn vùi quá khứ để vui sống . Tỷ không đòi anh ta chu cấp nuôi con sao ?

-Chị không cần tiền bạc . Ngày ly hôn chị đã ném một cái khinh bỉ và không cần đòi hỏi điều kiện nào . Vì chị không muốn dính líu đến anh ấy và cũng không muốn con mình biết đến thứ người cha ấy .


Hôm ấy chị khóc với tôi thật nhiều . Tôi vẫn để yên cho nổi đau khổ tràng tuôn có lẽ làm chị nhẹ nhỏm hơn . Thì ra trên cuộc đời này còn nhiều người khổ đau và đáng thương đang âm thầm sống bên lề xã hội . Bất giác tôi thở dài .
Một ngày buồn nhất vì lão dangphuong im lặng ...........


ThiệnTín
ThiệnTín

Tổng số bài gửi : 68
Join date : 18/10/2010

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH . Empty Re: NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH .

Bài gửi by ThiệnTín Tue Apr 03, 2012 10:08 pm

NỔI BUỒN KHÔNG TÊN .

Con người được thư giản chỉ có ngày chủ nhật . Anh cũng là con người bình thường như trăm ngàn người khác , anh cần những ngày chủ nhật như thế . Nhưng hôm nay ngày ấy tuy có đến nhưng vô nghĩa với anh . Như chân trời sụp đổ khi anh phone hẹn em chiều chủ nhật thì hay tin " em đến chùa " . Đức tin là điều quan trọng đối với mỗi tâm linh con người , anh không cấm cản ai điều đó .

Mục đích em đến chùa để làm gì như có lần anh hỏi . Em thành thật trả lời :

-Em đến để tìm về Niết Bàn , nghĩa là mong tâm mình thanh tịnh . Em cầu xin Đức Phật mọi sự an lành cho em và gia đình .

Anh đồng ý thế ! Nhiều lần anh đã giải thích thế nào là Niết Bàn , Thiên đàng cho em rồi . Những nơi ấy không đâu xa là nó ở thế gian này . Niết Bàn là nơi tâm hồn mình khi đang được an lạc , thảnh thơi , không lo nghĩ , phiền muộn ...... Cũng là nơi không có hận thù , chết chóc và chiến tranh . Vậy thì em có đến Niết Bàn khi bản thân em đang nóng giận , tham sân si , khi mà tâm hồn em đến chùa còn muốn tranh chấp dành ngôi vị lãnh đạo Ban Trị Sự , em muốn là chủ nhân ngôi chùa trên mặt pháp lý và mọi người phải sợ sệt quyền uy của em . Đó là em muốn cướp chủ quyền làm chùa chứ không phải nhằm để tu hành và phát huy đạo pháp .

Cuộc đời Đức Phật bỏ ngai vàng , điện ngọc , vợ đẹp , con thơ ..... những thứ đó Ngài xem như đôi dép rách cần vức bỏ . Vậy thì em còn ham muốn , tranh dành để làm gì ? Em bảo : " Em muốn tìm Phật " thì điều này càng sai lầm lớn khi không hiểu lời Đức Phật dạy . Phật chính là ở trong ta chứ không phải cầu cạnh bên ngoài . Nhà vua Trần Nhân Tông nhường ngai vàng lại cho con và đi tu , Ngài lập ra phái Thiền Trúc Lâm đầu tiên của Việt Nam . Ngài giảng pháp và ký thác tâm sự vào bài thơ :

Phật ở cuông nhà Phật chẳng đâu xa .
Nhân khuẩy bổn nên ta tìm Bụt ,
Chỉnh mới hay Bụt chính là ta .


Ta cứ mãi miết đi tìm Bụt ( Phật ) trong lúc tâm hồn đang bi ai , sa sút , sầu bi . Ta cứ mang cái tâm trạng hận thù , tranh chấp , nóng nảy ..... chạy quanh để tìm Bụt . Làm sao thấy được Bụt khi lòng mình đang dậy sóng , còn muốn hơn thua lời ăn tiếng nói , còn muốn " giết người trong mộng " chỉ vì một chuyện không đâu . Em làm sao thấy Bụt khi mà em không an lạc tâm hồn , em còn se sua , đua đòi với những chuyện thị phi ngoài xã hội , em còn và em còn ........vô số chuyện mà anh không muốn nói ra . Em làm sao thấy Bụt khi em lớn tiếng làm buồn lòng người khác .... nhất là người đó lại là người yêu sắp nắm tay em đi suốt cuộc đời . Một con người can đảm dám ký vào bản án chung thân khổ sai với em trong ngày cưới .

Em có biết rằng anh rất buồn và đau khổ khi vắng em . Vậy thì Bụt có tha thứ cho em , chấp nhận khi em đang hát bài " Trầm hương đốt " ...." Cầu an " khẩn thiết quỳ lại tại chùa không ? Không bao giờ Phật chấp nhận , tha thứ cho em đang gieo tang tóc , khổ đau cho một người khác . Một lời nói êm dịu của em là nguồn suối cam lồ đi vào lòng anh , lòng chúng sanh đang mang nhiều đau khổ . Một nụ cười của em là làm cho thế giới trải qua một giai đoạn bình yên và anh an ổn tâm hồn . Một việc làm với lòng từ bi - hỹ xã của em là truyền đến bao nhiêu điều tốt lành cho đạo hữu .

Nhiều lần anh bắt gặp em nấu đồ chay cúng chùa mà mặt em càu nhàu , nhăn nhó ..... đó là anh chưa đo lường được em đang giận hờn những ai , em đang lầm bầm nguyền rủa kẽ thù nào đã đem đến phiền muộn cho em tuần trước , hôm qua và cả ngày nay . Tất cả những suy tư , ký ức hận thù đó đi từ trí não qua đến đôi bàn tay vào nằm gọn trong thức ăn . Em đem món chay cúng dường đang chứa đựng nhiều sân hận như vậy , mọi người lúc ẩm thực đồ chay thì ăn luôn cả những gì tâm tư em gởi gấm trong đó . Như vậy em là người có tội với chúng sanh . Em đừng tưởng rằng chỉ ăn uống cho nhiều , chỉ nghe toàn lời tâng bốc , khen ngợi của người khác khi đến chùa với tâm trạng như thế là em gặp Phật . Không ! Không bao giờ em được phép gặp Phật . Đừng tưởng rằng em thắp nhang , thành khẩn lạy Phật với khuôn mặt hiền từ một cách thành kính là em thấy Phật . Đó chỉ là một bức tượng Phật bằng đồng , bằng đá chỉ là BIỂU TƯỢNG chứ không phải là Đức Phật . Phật chính là ở trong tâm "Tâm tức Phật , Phật tức tâm " là thế . Em chính là Phật mà Ngài khuyến khích " Ta là Phật đã thành , các con là Phật sẽ thành " . Vậy thì em đi loanh quanh tìm Phật ở đâu ?

Hôm nay em đã đánh mất một ngày hạnh phúc khi đến bên anh . Em đã bỏ lỡ một cơ hội đi vào Niết Bàn và lớn nhất là một điều rất quan trọng : EM KHÔNG BAO GIỜ GẶP PHẬT bằng tâm hồn giận dữ như hôm nay .

ThiệnTín
ThiệnTín

Tổng số bài gửi : 68
Join date : 18/10/2010

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH . Empty Re: NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH .

Bài gửi by ThiệnTín Thu Apr 05, 2012 2:00 am

GIẬN .

Trong cuộc đời không ai là không giận ( to be angry ) . Từ cuộc sống gia đình , cho đến xã hội , từ tình cảm cho đến giao tiếp giữa người với người . Nói chung thì bao la và rộng lớn quá , tôi sẽ lần lược bàn thảo cùng các bạn những chi tiết này . Hôm nay ngày Thanksgiving vợ chồng tôi ở nhà nghỉ ngơi . Trong lúc cùng online bàn về vấn đề thay đổi phông tiếng Việt , không hiểu vì sao máy của tôi đã download mà vẫn không đánh ra dấu , ngược lại máy nàng thì thành công dễ dàng .

Để giúp đở và khích lệ lẫn nhau , nàng cố gắng giúp tôi về cái phông chữ Việt chết tiệt này . Hàng ngày tôi phải khổ sở viết bài nhờ vào một trang web khác xong copy mang về . Nhưng điều này không làm cho tôi khổ tâm bằng sự cằn nhằng , không vui lòng của nàng khi tôi có những câu hỏi , thắc mắc những lúc bàn thảo như thế này . Nàng nhăn nhó , đôi lúc còn lớn tiếng nạt nộ ...... tôi tự trấn an và mĩm cười , tôi biết nàng đang giận , thiếu bình tĩnh và an lạc trong tâm hồn . Những lúc đó tôi thật sự thương nàng hơn óan trách .

Nếu nàng cũng hiểu như tôi là nàng không thể hoàn toàn kiểm soát được bất cứ điều gì xảy đến trong ý nghĩ , tâm tư hay những chuyện xảy ra trên cuộc đời này. Cái duy nhất mà nàng không hiểu là nàng có thể kiểm soát được hoàn toàn chính là " suy nghĩ và phản ứng của mình ". Trong lúc nóng giận không ai tự kiềm chế và làm đựơc việc đó . Trên thực tế không ai có thể kiểm soát được suy nghĩ của người khác. Người khác có quyền nghĩ xấu hay nghĩ tốt về mình , tuỳ theo hiểu biết của họ . Vì mỗi người là ".... một hoang đão riêng biệt ".

Tôi không thể kiểm soát được hành động của người khác. Người khác có quyền nói hay làm những điều làm vừa lòng hay không làm vừa lòng tôi , tuỳ theo suy nghĩ và phản ứng của họ , thì nàng cũng vậy . Từ ý niệm này tôi đã tự chủ nên nở nụ cười chấp nhận và hầu như trong cuộc sống của tôi đối với nàng là như vậy . Cười không phải thua cuộc , làm huề để lấy lòng nàng , mà cười là giúp cho bầu không khí êm dịu , cho nếp sống gia đình yên vui , cho hạnh phúc lứa đôi không bị sứt mẽ . Quả là hiệu nghiệm , sau nụ cười của tôi nàng đã dịu giọng và hoan hỹ . Vì tôi biết rằng không ai kiểm soát đựơc tư tưởng người khác , may ra điều duy nhất mà mình có thể kiểm soát là suy nghĩ và phản ứng về những việc xảy đến với mình một cách tương đối , chưa hẳn là vô tư , công bằng .

Giận là chuyện dễ , nhưng kiểm sóat để cho mình không xảy ra chuyện giận mới là khó . Muốn làm đựơc việc đó đòi hỏi ở chúng ta một sự rèn luyện bền bỉ với lòng vị tha rộng lớn , không chấp trách , bắt bẽ , óan hờn mà hãy tha thứ bằng một tấm lòng bao dung đầy quãng đại . Hàng ngày chúng ta nên chuẩn bị tinh một thần để gặp ít nhất một vài chuyện chướng tai, gai mắt ngoài ý muốn như hôm nay của vợ chồng chúng tôi . Chúng ta nên tự nhủ : đó là một phần tất yếu của cuộc sống hàng ngày không làm sao tránh khỏi . Muốn không nổi giận tùy hứng , chỉ có hay nhất là thường xuyên kiểm soát tâm hồn bằng nụ cười vị tha . Đó là chiếc chìa khóa hạnh phúc .

ThiệnTín
ThiệnTín

Tổng số bài gửi : 68
Join date : 18/10/2010

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH . Empty Re: NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH .

Bài gửi by ThiệnTín Thu Apr 05, 2012 7:51 pm

Trên đường đời , trong cuộc sống dù biết lắm chông gai nhưng không ai tránh khỏi . Mặt nước hồ thu yên lặng không muốn gợn sóng , nhưng cơn gió thoảng trên bước hành trình luân lưu vẫn mang đến phiền muộn cho nước hồ dù muốn bình yên .

Chuyện đời sống vợ chồng cũng thế . Dù muốn bình an , hạnh phúc " Hai quả tim vàng trong mái nhà tranh " cũng khó mà tránh được .Ba hôm nay tôi và nàng cải cọ , thế là chúng tôi lại giận nhau vì một câu chuyện không đâu . Đối với một người trí thức , hiểu biết , trầm tỉnh như tôi khó mà có thể bỏ qua những lời đanh đá chỉ vì bênh vực em nàng . Hầu hết trên trường đời có vô vàn lý do khiến người vợ mất bình tĩnh, dẫn tới chửi chồng. Một số người vợ thấy chồng lặng thinh, im như thóc giống thì càng chửi hăng hái hơn . Hoặc có người thấy chồng biết lỗi, không phản ứng gì thì cũng chửi thậm tệ , còn bỏ đói không nấu cơm cho ăn . Thật ra tâm lý phụ nữ mắng mỏ chồng cũng là cách để họ tuôn ra hết những ấm ức , hờn giận lên người chàng . Đối với chúng tôi thì không có những trường hợp như thế . Vì lúc giận nhau tôi thường im lặng suốt thời gian . Có người giận nhau thì khăn gói , bỏ nhà ra đi cho xong chuyện .Tôi thì không bao giờ làm thế . Vẫn cứ ăn nếu có , vẫn cứ ngũ cô đơn bên chiếc giường lạnh lẽo ngày xưa ..... tôi không bỏ nhà ra đi vì sự giận lẫy , mà chỉ im lặng để khổ đau .

Khi nóng giận, cảm xúc tiêu cực lấn át, khiến người vợ chỉ thấy khuyết điểm của chồng mà quên đi khuyết điểm , sai trái của mình . Nàng hoàn toàn chủ quan cho mình là đúng buộc chồng phải tuân theo . Nàng đâu có hiểu rằng kiểu giận chồng không kiểm soát có thể khiến người chồng bị hụt hẫng, tổn thương đưa đến trầm cảm . Nhiều người vợ ngay sau đó cũng cảm thấy ân hận vì quá lời nên đến bên chồng làm hòa và ngõ lời xin lỗi . Nếu họ có cái nhìn thoáng hơn thì thấy chồng mình vẫn tử tế , vẫn là người chồng tốt đáng yêu . Sau đó, có thể chính người vợ lại chủ động hàn gắn, tự hứa sẽ luôn bình tĩnh, không bao giờ mắng chửi chồng hay tỏ ra thái độ bất cần khi cứ ngũ vùi không chịu chăm sóc , cơm nước của bổn phận người làm vợ . Bất cứ người đàn ông nào cũng rộng lượng và tỏ lòng tha thứ một cách dễ dàng hơn phụ nữ . Tại sao nàng không làm được điều đó ? Phải chăng nàng muốn thách đố giữa tình yêu và hạnh phúc ? Nàng quá lầm lẫn khi mang tư tưởng như thế . " Con giun xéo lắm cũng quằn " thì người đàn ông nào cũng vậy .

Có nhiều người vợ “giải nhiệt” bằng cách tập thể dục, yoga, đi mua sắm, đi dạo , riêng vợ tôi thì xổ mặt lỳ lợm , đắp chăn nằm ngũ và chờ đợi sự xuống nước hòa nhã của tôi , cho dù đó là lỗi của nàng . Trong tư tưởng và đầu óc độc tài đảng trị , nàng luôn cho mình là kẻ thắng , đúng lý đưa đến những hành động nguy hiểm , nhưng có điều là nàng vẫn ngừng được sự bột phát là chì chiết, đay nghiến chồng cho thỏa trong những lần sau . Lời nói đã phát ra thì sao có thể lấy lại. Mỗi lần vợ chồng chửi nhau thì giống như cái bát, bị mẻ một góc. 3-7 lần mẻ thì thành cái bát hỏng, không dùng được nữa. Tuy nàng biết thế mà lúc lửa giận ngùn ngụt bốc lên đầu, nàng lại tái phạm điệp khúc “chửi chồng – mắng con”. Họ quên rằng dưới con mắt của xã hội loài người văn minh thì đó là loại người man di mọi rợ , thiếu học thức và tư cách làm người .

Để tránh những hoàn cảnh gia đình như vậy , từ khi mới chung sống, vợ chồng cần đặt ra những nguyên tắc ứng xử , hiểu biết nhau khi giận hờn . Khi ai cũng tự đặt mình trong vòng tròn an toàn, đôi bên sẽ biết đâu là điểm dừng; chẳng hạn, giận nhau đến mấy cũng không được nặng lời, chửi rủa hay đánh đập nhau , không được xa lánh nhau bằng sự ra đi , bằng sự ru mình trong giấc ngũ im lặng .Tiếp đến, vợ chồng cần bình tĩnh trao đổi, tranh luận trong tinh thần hòa nhã , hiểu biết nhau để tìm đáp số tương đối thông cảm . Tránh chồng đánh chửi, vợ cam chịu và ngược lại. Khi tự nhận ra mỗi bên cần điều chỉnh bản thân thế nào, vợ chồng sẽ sống hòa hợp hơn. Nhất là người vợ tỏ ra hòa dịu vốn là bản tánh tốt của phái nữ sẳn có và không ngần ngại ngõ lời xin lỗi . Đối với nam nhi bao giờ cũng quãng đại , yêu thương , họ sẽ sẵn sàng ôm vợ vào lòng nói lời tha thứ . Nhưng với vợ tôi thì không bao giờ có trí óc , khôn khéo để thực hiện , điều đó xảy ra cho một người quá cố chấp như nàng .........

ThiệnTín
ThiệnTín

Tổng số bài gửi : 68
Join date : 18/10/2010

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH . Empty Re: NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH .

Bài gửi by ThiệnTín Sat Apr 07, 2012 5:50 am

PHỞ TA .

Từ ngày qua Mỹ tiếng Tây tiếng U tôi chưa rành lắm . Cứ sáng 8 giờ sáng đi học Anh Văn ở trường ESL , đến 10 giờ thì đi rữa chén cho nhà hàng Tàu . Nghĩ thân làm quan ngày xưa mang hia đội mão , miệng hét ra lữa giữa chốn ba quân . Nay tưởng được đi Mỹ oai vang cho bỏ ghét những ngày " cải tạo " ( ở tù ) thời CSVN đầy gian nan khổ cực , thì ra số trời chạy không khỏi nắng . Thôi thì tay có làm hàm mới có nhai , tôi chịu khó làm lụng để cho con cái được học hành .

Sau một năm lao động vất vả , tôi bàn với vợ mở một quán phở tự bán để sống qua ngày . Chứ làm việc với người ta bị sai lên sai xuống , nhất là mấy thằng nhóc đáng tuổi con mình mà nó " Đì " sát nút . Vì nó là chef cook .

Thành phố tôi độ khoảng 100 người Việt , đa phần là số vượt biên người Công giáo . Họ sống rải rác , chỉ có gặp nhau ngày chủ nhật khi đến làm lễ ở nhà thờ . Còn Phật giáo như gia đình tôi thật là lẽ loi . Nói là làm , vợ tôi xoay xở cọng thêm ít vốn thời gian đi làm dành dụm được , nhờ chế độ trợ cấp ban đầu của chính phủ Mỹ giúp . Hai vợ chồng tôi thuê một căn trong dãy phố nhỏ gần khu người Việt , đặt chừng 20 chục cái bàn bán phở . Cái chuyện đặt tên nhà hàng hai đứa tôi cũng thảo luận mấy đêm liền , nàng thì thích lấy tên Phở Hòa , tôi thì thích Phở 99 , nàng lại đổi ý lấy Phở " chịu chơi " , tôi bảo không được phải lấy tên phở " Đại chúng " ..... cứ thế mà chẳng ai chịu ai , cuối cùng tôi cười ruồi thuyết phục nàng , thôi thì Phở là của Việt Nam ta thì lấy tên PHỞ TA đi . Thế là chúng tôi nhất trí thuê dựng bảng . Không hiểu trời xui đất khiến thế nào , mới đây tôi đọc báo thấy bà Tuyết Mai vợ ông cựu PTT Nguyễn Cao Kỳ đang về Việt Nam mở quán lấy tên " Phở ta " . Thế là bà ăn cắp bản quyền của tôi rồi . Nhưng không sao , tên chung cứ xài hơn nữa bà Tuyết Mai mở tận bên trời Việt Nam lận lo lắng làm gì , miễn là phở ngon thì được .

Những ngày mới khai trương , tôi treo bảng " Phở Ta grand opening " . Bà con người Việt đến ăn thử , ai cũng khen ngon . Vợ tôi là chef cook đấy nhé , tôi chỉ là lon ton chạy bàn , rữa bát và lấy order . Tuy mệt mà thấy vui , vì mình là ông chủ mà .

Người Việt ta mới qua hay ở Mỹ lâu năm cũng vậy , do cái tánh " Ăn bửa hôm , dành bửa mai " nên tiết kiệm , họ chỉ đi ăn tiệm cho biết và xã giao . Đa phần các bà tính toán thiệt hơn , ở nhà nấu một nồi phở 20 đồng bạc mà ăn cả nhà hơn 10 người , đi tiệm với giá đó chỉ được 3 tô nên tiệm tôi cũng ít người Việt đến ăn thường xuyên . Dần dần khách người Mỹ làm quen thức ăn Việt Nam thấy ngon , nên tiệm của tôi phần nhiều là người Mỹ . Cứ sáng sớm khai trương bán từ 11 giờ trưa đến 10 tối là dọn dẹp đóng cửa . Tiệm bán càng ngày càng đông khách , tôi phải mướn thêm ba cô chạy bàn người Việt và hai chú Mễ giúp việc phụ vợ tôi sau bếp , còn tôi chỉ huy coi trông ngó ngoài tổng quát , lúc này mới thật là ra phết ông chủ tiệm .

Phong tục người Mỹ chú trọng từ ngày lễ tạ ơn ( Thanksgiving) kéo dài cho đến Tết Tây và ngày được chú trọng nhất là đêm Noel mừng Chúa giáng sanh được nhiều người mua sắm , ăn chơi . Những ngày đó tiệm Phở Ta lúc nào cũng bận rộn , đông khách . Nhưng đêm giáng sanh là mọi người về ăn ở nhà , tiệm tôi vì thế 9 giờ tối là giọn dẹp đóng cửa sớm đúng ngày 25/12 . Vì vậy đường phố trong phút chốc đã trở nên vắng vẻ lạ thường . Khi tôi định đóng cửa thì cánh cửa bị mở ra nhè nhẹ, một người phụ nữ người Việt trung niên chừng 40 tuổi dẫn theo bé trai độ 9 tuổi bước vào. Người Mẹ mặt chiếc áo lông cừu mằu bạc lỗi thời và thằng bé mang chiếc áo cộc tay cùng chiếc quần Jean không đủ ấm . Tôi nhanh nhẹn đón chào :

- Xin mời ngồi . Chị dùng chi ạ ?

-Có thể ..... cho cháu ....một bát phở gân tái nạm được không ?

- Đương nhiên… đương nhiên là được, mời ngồi vào đây.

Tôi dẫn họ vào bàn số 9 và mời ngồi . Trước câu nói rụt rè của khách , tôi định hỏi hai người sao chỉ gọi một tô , nhưng kịp ngưng ngay . Tôi chạy lại cửa sau hô lớn :

-Một tô phở gân tái nạm .

-Có ngay !!!

Hai mẹ con ngồi ăn chung một bát phở trông thật ngon lành, họ vừa ăn vừa trò chuyện khe khẽ với nhau rất đầm ấm , chung tình . Thằng bé nói :

-Ngon quá ... ngon quá ... thật tuyệt vời .

- Mẹ .... mẹ ăn thử đi .

Thằng con vừa nói vừa gắp phở đưa vào miệng mẹ.

Sau khi ăn xong, người phụ nữ trả 7 đồng. Hai mẹ con cùng khen: “Thật là ngon ! Cám ơn !” rồi cúi chào và bước ra khỏi quán.

- Cám ơn quý vị ! Chúc năm mới vui vẻ nhiều may mắn . (Vợ tôi và tôi cùng nói.)


Cửa hàng càng ngày càng được đặt thêm bàn vì đông khách . Công việc hàng ngày rất là bận rộn, thế mà đã trôi qua một năm nhanh thật . Lại đến ngày Giáng sanh 25/12, cũng là ngày chuẩn bị đón năm mới. Khác hẳn mọi năm , đến giờ này vẫn còn khách đến ăn và order mang về nhà . Hơn 10 giờ đêm , tôi dọn dẹp sắp nghỉ thì cánh cửa lại bị mở ra nhè nhẹ. Bước vào tiệm là một người phụ nữ dẫn theo đứa trẻ. Tôi nhìn thấy vẫn cái áo khoác lỗi thời liền nhớ lại vị khách hàng cuối cùng năm ngoái ghé ăn .

- Xin mời ngồi . Chị dùng chi ạ ?

-Có thể ..... cho cháu ....một bát phở gân tái nạm được không ?

- Đương nhiên… đương nhiên là được, mời ngồi vào đây.

Như phản xạ , tự nhiên tôi dẫn họ vào bàn số 9 và mời ngồi . Tôi gọi lớn vào sau :

-Một tô phở gân tái nạm .

-Có ngay !!!

Đồng thời tôi nói nhỏ :

-Bà có thể cho hai bát được không ?

- Không được ! Không được ! Làm như vậy có thế họ sẽ hiểu nhầm khinh họ và đôi lúc không vừa ý.

Tuy phản đối , nhưng bà đã làm một tô phở tàu bay to thơm phức đưa cho tôi bưng ra. Hai mẹ con ngồi quanh bát phở lớn vừa ăn vừa thảo luận. Những lời nói của họ đều lọt vào tai hai vợ chồng chúng tôi .

- Thơm quá!

- Năm nay vẫn được đến quán Phở Ta thật là may mắn !

- Sang năm nếu được đến đây nữa thì tốt biết mấy!

Ăn xong, trả 7 đồng, hai mẹ con ra khỏi tiệm .

- Cám ơn ông bà chủ ! Chúc năm mới vui vẻ làm ăn phát tài .

Nhìn theo bóng dáng họ , hai vợ chồng chúng tôi thảo luận với nhau một lúc khá lâu. Không hiểu hai mẹ con từ đâu đến và đúng thông lệ ngày 25/12 lại xuất hiện và ngồi đúng vào bàn số 9 như mọi năm .


Bẳng đi 10 năm không thấy người đàn bà khách lạ đến , chúng tôi cũng quên đi trong ký ức vì công việc buôn bán quá bận rộn . Hôm nay lại đúng vào tối 25/12 người đàn bà khách lạ lại dẫn đứa con đẩy nhẹ cửa bước vào . Thằng bé nay đã trở thành một thanh niên cao ráo , khõe mạnh . Tôi quá vui mừng gọi vào trong :

-Bà ơi ! Khách quý nhà ta đã đến .

-Là ai thế ông ?

-Bà ra đây sẽ biết ngay .

Vợ chồng chúng tôi mừng ra mặt thật sự . Không phải vì lợi nhuận vài tô phở , mà cái quý là sự chung tình bền vững của người khách đã mang đến cho quán chúng tôi . Quên cả chào hỏi và tiếp đón , vợ tôi đon đả lên tiếng và dẫn đến bàn số 9 mời ngồi :

- Mời ngồi ! Mời ngồi !

Nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của bà chủ, người mẹ chậm rãi nói:

- Làm ơn nấu cho chúng tôi…hai bát phở được không?

- Được chứ, mời ngồi xuống đả !

- Vâng, hai bát phở gầu tái nạm ! Có ngay.

Bà chủ vừa nói vừa bỏ ba phần phở vào nồi cho mở lò ga lớn hơn .

Hai mẹ con vừa ăn vừa trò chuyện, vẻ mặt tươi cười vô cùng phấn khởi. Đứng sau bếp, vợ chồng tôi cũng cảm nhận được sự vui mừng của mẹ con họ , trong lòng cũng cảm thấy vui lây. Người mẹ vừa ăn vừa nói với con :

-Hôm nay mẹ muốn cám ơn con .

-Cám ơn gì ạ ?

-Chính con là nguồn sống độc nhất từ khi Ba con tai nạn xe hơi qua đời . Nay mẹ vừa hoàn tất Cao học Vật Lý . Mẹ được nhiều trường mời dạy . Còn con ! Bắt đầu năm học thứ hai của ngành y . Con phải cố gắng trở thành Bác sĩ tương lai để tạ ơn nước Mỹ đã cưu mang và dạy dỗ chúng ta thành tài .

-Con biết rồi . Con cám ơn mẹ mới phải . Mẹ là người vỹ đại nhất thế gian này . Con nhờ sự nuôi dưỡng và tinh thần học tập , khuyến khích , động viên từ mẹ mới có được ngày hôm nay . Con cám ơn mẹ nhiều lắm .

-Không con đừng cám ơn mẹ ! Nếu không có con không biết mẹ còn đủ nghị lực để sống và vươn lên từ khi Ba con mất .

-Không đâu mẹ . Cả hai chúng ta cần có nhau .

Đứng sau bếp, hai vợ chồng chúng tôi lặng người lắng nghe hai mẹ con trò chuyện mà nước mắt lăn dài. Không ngờ trên mãnh đất tha phương này lại có những tâm hồn cao thượng và kiên trì phấn đấu như vậy .

Hai mẹ con nắm tay nhau, vỗ vai động viên nhau, vui vẻ cùng nhau ăn hết tô phở lớn sửa soạn đón năm mới , họ trả 15 đồng, nói câu cám ơn vợ chồng chúng tôi , cúi chào và ra về. Nhìn theo hai mẹ con, vợ chồng ông chủng tôi nói với theo:

- Cám ơn! Chúc mừng năm mới nhiều may mắn !

Lại một năm nữa trôi qua trên đất khách quê người có những người Việt dũng cảm chiến đấu trong cuộc sống mới để đạt đến thành công . Âu cũng là một điều sung sướng đầy hảnh diện cho người Việt Nam ta .

( Truyện phóng tác )

TT

ThiệnTín
ThiệnTín

Tổng số bài gửi : 68
Join date : 18/10/2010

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH . Empty Re: NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH .

Bài gửi by laocom Sat Apr 07, 2012 9:38 am

Bên này thì tui lại thấy có một quán phở đặt tên là PHỞ MỸ đấy anh Thiện ui ...nhưng cũng chưa vào không biết mùi vị có ...Mỹ không nhỉ nhăn răng
laocom
laocom

Tổng số bài gửi : 5525
Join date : 03/10/2011

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH . Empty Re: NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH .

Bài gửi by ThiệnTín Sat Apr 07, 2012 10:35 am

Tên thì có gì quan trọng chứ . Miển sao có thịt bò , chả , phở sợi với nước súp ngọt gọi là phở rồi .Nên vào ăn thử xem .
ThiệnTín
ThiệnTín

Tổng số bài gửi : 68
Join date : 18/10/2010

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH . Empty Re: NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH .

Bài gửi by dangphuong Sat Apr 07, 2012 6:51 pm

Một câu chuyện thật lạ và hay!
Cám ơn anh Thiện Tín,
dp
NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH . 508764
dangphuong
dangphuong

Tổng số bài gửi : 22827
Join date : 13/09/2009

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH . Empty Re: NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH .

Bài gửi by ThiệnTín Sat Apr 07, 2012 10:12 pm

Thấy Long Trì = LaoCom = dangphuong làm thơ nên mình cũng đăng vài bài cho phải phép tình huynh đệ :

GIỌT BUỒN .

Bao năm xa xứ xa người
Làm sao tìm được nụ cười ngày xưa
Nhớ thương đếm mấy cho vừa
Thơ bao nhiêu chỗ chẳng thưa nỗi buồn

Huế xưa vọng tiếng cố Hương
Tình em vẫn gởi bên đường nhớ mong
Tay đan từng ngón tơ lòng
Làm răng mà nối tuổi hồng cho xanh

Bao năm hồn cứ độc hành
Tình yêu một thuở nắng hanh phủ mờ
Giọt buồn đọng lại trang thơ
Tình anh vẫn đậm...hững hờ riêng em

Bao Thu lá rụng bên thềm
Nhớ thương luôn vẫn làm mềm tim sâu
Ngậm ngùi hai chữ nhớ nhau
Hắt hiu chi lắm lời chào thân thương

Chữ yêu đày đọa đêm trường
Chữ thương gắn bó phong sương xóa mờ
Chữ tình gãy gánh đường tơ
Làm sao tìm lại câu thơ ngọt ngào

Mai sau gặp lại câu chào
Hỏi ai còn nhớ ngày nào chung đôi
Tình anh..dịu mát một thời
Tình em còn lại nụ cười xót xa

Bao năm anh ở quê nhà
Sông Hương còn có mặn mà tiếng ru
Riêng em trời lạ mịt mù
Hồn vương nỗi nhớ...bao Thu chẳng mờ .

Smile Smile
ThiệnTín
ThiệnTín

Tổng số bài gửi : 68
Join date : 18/10/2010

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH . Empty Re: NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH .

Bài gửi by laocom Sun Apr 08, 2012 7:59 am

Thiện Tín viết truyện hay,thơ cũng hay Basketball,mời dùng trà nhé Trà
laocom
laocom

Tổng số bài gửi : 5525
Join date : 03/10/2011

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH . Empty Re: NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH .

Bài gửi by ThiệnTín Mon Apr 09, 2012 2:41 am

Cám ơn lão . Khen thật đi nheo .
ThiệnTín
ThiệnTín

Tổng số bài gửi : 68
Join date : 18/10/2010

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH . Empty Re: NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH .

Bài gửi by ThiệnTín Mon Apr 09, 2012 2:42 am

TIỄN ANH ĐI

Sân ga vắng một mình em đưa tiễn
Mưa giọt sầu quyến luyến phút chia tay
Ngày mai đây còn ai để giãi bày
Niềm tâm sự em mang hoài sâu kín

Tiễn anh đi trời chiều như bịn rịn
Cơn mưa buồn phong kín lấy niềm đau
Chiếc dù che phủ kín hai mái đầu
Lời hò hẹn hôm nao đành chối bỏ

Anh ra đi theo cuộc đời binh ngũ
Em lặng buồn nhắn nhủ chẳng hề quên
Chữ thủy chung em vẫn mãi ước nguyền
Cho hai đứa ngày sau không trắc trở

Tiễn anh đi mà lòng nghe nức nỡ
Tiếng còi tàu phá vỡ cả hồn mơ
Hứa bao năm em cũng vẫn đợi chờ
Ngày gặp lại bên nhau xây mộng ước..
ThiệnTín
ThiệnTín

Tổng số bài gửi : 68
Join date : 18/10/2010

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH . Empty Re: NHỮNG MÃNH ĐỜI BẤT HẠNH .

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết