Latest topics
» Hơn 3000 bài thơ tình Phạm Bá Chiểuby phambachieu Yesterday at 10:48 am
» Một điểm dừng chân trên đường hoingo
by ChinhNguyen/H.N.T. Sun Mar 17, 2024 3:26 pm
» Những Giòng Cảm Tác Thơ THÁNG 1,2/24
by phambachieu Wed Mar 06, 2024 4:04 pm
» Cảm tác đầu Xuân
by ChinhNguyen/H.N.T. Sat Feb 24, 2024 2:59 pm
» TÁCH CÀ PHÊ DẦU NĂM (thơ dp)
by dangphuong Fri Feb 16, 2024 4:07 am
» VALENTINE (Thơ dp)
by dangphuong Fri Feb 16, 2024 3:59 am
» Mừng Xuân Giáp Thìn 2024
by phambachieu Fri Feb 09, 2024 1:52 am
» Hoài niệm nhà thơ Song An Châu
by dangphuong Mon Jan 29, 2024 12:29 am
» Chớm yêu 2
by ChinhNguyen/H.N.T. Sun Jan 21, 2024 3:06 pm
» Hi vọng cuối đời
by ChinhNguyen/H.N.T. Thu Jan 11, 2024 2:10 am
» Atlanta Mùa Lễ Giáng-sinh và Năm mới 2023-24
by ChinhNguyen/H.N.T. Thu Dec 28, 2023 11:22 pm
» Tiếng Đai Hàn
by Admin Wed Dec 27, 2023 4:15 am
» Trích Thơ&Tuỳ bút về Lễ Giáng-sinh
by ChinhNguyen/H.N.T. Wed Dec 20, 2023 2:22 pm
» Những Giòng Cảm Tác Thơ Tháng 11/2023
by ChinhNguyen/H.N.T. Tue Dec 12, 2023 3:34 pm
» Trang thơ mới
by dangphuong Thu Dec 07, 2023 12:04 am
» Những giòng cảm tác thơ tháng 10.2023 Đoạn 2
by ChinhNguyen/H.N.T. Wed Dec 06, 2023 11:52 pm
» Chùm thơ "Có lẽ..."
by dangphuong Wed Dec 06, 2023 7:39 pm
» Hoa Dừa trắng - Ảnh & Thơ
by dangphuong Wed Dec 06, 2023 7:36 pm
» Những giòng cảm tác thơ tháng 10.2023 Đoạn 1
by dangphuong Wed Dec 06, 2023 7:28 pm
» Tâm thức mùa Đông
by ChinhNguyen/H.N.T. Tue Nov 28, 2023 3:09 pm
» Buồn Tàn Thu
by ChinhNguyen/H.N.T. Thu Nov 23, 2023 10:24 am
» THUONG TIEC LQC
by ChinhNguyen/H.N.T. Thu Nov 16, 2023 10:00 am
» TIN BUỒN!
by dangphuong Thu Nov 16, 2023 5:56 am
» Cách xả stress trong cuộc sống
by thudayne Wed Nov 08, 2023 11:30 am
» Du học nước ngoài cần kỹ năng gì
by thudayne Wed Nov 08, 2023 11:02 am
» Thế giới thần tiên của ông-cháu III
by ChinhNguyen/H.N.T. Sun Nov 05, 2023 1:22 pm
» Nói đi...- Tình thơ!
by ChinhNguyen/H.N.T. Thu Nov 02, 2023 1:50 pm
» TIẾNG THƠ
by TC Nguyễn Wed Nov 01, 2023 2:30 pm
» Những giòng cảm tác thơ tháng 9.2023_Đoạn 2
by ChinhNguyen/H.N.T. Tue Oct 24, 2023 1:32 pm
» Lời muốn nói
by Tú_Yên Sat Oct 21, 2023 12:36 pm
» Những giòng cảm tác thơ tháng 9.2023 _Đoạn 1
by ChinhNguyen/H.N.T. Mon Oct 16, 2023 8:59 pm
» Tội tình chi ?
by ChinhNguyen/H.N.T. Fri Oct 13, 2023 2:17 pm
» THƯ gởi một bạn thơ.........
by ChinhNguyen/H.N.T. Tue Oct 10, 2023 1:22 pm
» Tập thơ "Một thoáng Phù vân"
by Tú_Yên Mon Oct 09, 2023 1:13 pm
» Tú_Yên vẽ
by Tú_Yên Mon Oct 09, 2023 1:02 pm
» Tranh và Thơ
by Tú_Yên Mon Oct 09, 2023 12:58 pm
» Thơ Haiku (Tú_Yên)
by Tú_Yên Mon Oct 09, 2023 12:54 pm
» Ỡm ờ … (thơ ĐL dp)
by dangphuong Fri Oct 06, 2023 10:16 pm
» CHỜ (thơ ĐL dp)
by dangphuong Tue Oct 03, 2023 5:58 am
» Tặng khúc
by lyquangchinh Mon Oct 02, 2023 7:14 am
» Để tốt nghiệp đại học loại giỏi, cần phải tự học home school nhiều
by thudayne Sun Oct 01, 2023 7:22 pm
» SỐNG MỘT MÌNH (thơ ĐL dp)
by dangphuong Sun Sep 24, 2023 3:53 am
» Thu cảm
by dangphuong Sun Sep 24, 2023 3:35 am
» THỜI GIAN (thơ ĐL dp)
by dangphuong Sun Sep 17, 2023 11:06 pm
» HÌNH NHƯ (thơ dp)
by dangphuong Sun Sep 17, 2023 5:35 am
» VẪN CÒN TIN YÊU (thơ dp)
by ChinhNguyen/H.N.T. Sat Sep 16, 2023 8:57 am
» SINH NHẬT HỘI NGỘ (thơ ĐL dp)
by ChinhNguyen/H.N.T. Mon Sep 11, 2023 12:29 pm
» Chúc Mừng Sinh Nhật Hội Ngộ 2023
by ChinhNguyen/H.N.T. Mon Sep 11, 2023 12:24 pm
» XIN MÃI DẤU YÊU (thơ ĐL dp)
by dangphuong Fri Sep 08, 2023 6:38 pm
» Những giòng cảm tác THƠ tháng 8/2023 (tt)= Đoạn 3
by ChinhNguyen/H.N.T. Fri Sep 08, 2023 1:52 pm
» Những giòng cảm tác THƠ tháng 8/2023 (tt) Đoạn 2
by ChinhNguyen/H.N.T. Fri Sep 08, 2023 1:46 pm
» Những giòng cảm tác THƠ tháng 8/2023 Đoạn 1
by ChinhNguyen/H.N.T. Fri Sep 01, 2023 12:58 pm
» WinWin nhà Tôi
by Tú_Yên Fri Sep 01, 2023 11:25 am
» Truyện thơ "Lời cho Mây"
by Tú_Yên Fri Sep 01, 2023 11:22 am
» Truyện Thơ_Cháu của Bà
by Tú_Yên Fri Sep 01, 2023 11:17 am
» NIỀM NHỚ KHÔN NGUÔI (thơ dp)
by dangphuong Thu Aug 31, 2023 4:41 am
» Phép lạ (thơ của Anhdao Vuong)
by dangphuong Thu Aug 31, 2023 4:25 am
» ĐI QUA BÓNG TỐI (thơ ĐL dp)
by dangphuong Wed Aug 30, 2023 5:49 am
» MỘT THUỞ GHÉ HỒ TRÀM (thơ ĐL dp)
by dangphuong Wed Aug 30, 2023 3:19 am
» MÙI QUÊ HƯƠNG (thơ dp)
by dangphuong Tue Aug 29, 2023 11:16 pm
» Mặc mưa nắng … (thơ ĐL dp)
by dangphuong Mon Aug 28, 2023 6:53 pm
» NỖI ĐỚN ĐAU CHÔN KÍN (thơ dp)
by dangphuong Mon Aug 28, 2023 6:49 pm
» Hoàng-hạc-lâu âm vọng 1
by ChinhNguyen/H.N.T. Mon Aug 28, 2023 3:07 am
» XÓT THƯƠNG (thơ ĐL dp)
by dangphuong Sat Aug 26, 2023 4:26 am
» HỒNG NHAN TRI KỶ (thơ dp)
by dangphuong Sat Aug 26, 2023 2:53 am
» Những giòng cảm tác THƠ tháng 7/2023 [Đoạn 3]
by ChinhNguyen/H.N.T. Wed Aug 23, 2023 1:44 pm
» TÌNH YÊU ĐÔI LỨA VÀ TÌNH BẠN (bài viết của dp)
by ChinhNguyen/H.N.T. Tue Aug 22, 2023 12:10 pm
» Những giòng cảm tác THƠ tháng 7/2023 [Đoạn 2]
by ChinhNguyen/H.N.T. Sun Aug 20, 2023 12:50 pm
» Những giòng cảm tác THƠ tháng 7/2023 [Đoạn 1]
by dangphuong Fri Aug 18, 2023 2:53 am
» Thơ HaiKu (CN)
by dangphuong Wed Aug 16, 2023 2:23 am
NỤ HÔN TÌNH CUỐI - Tùy bút Song An Châu
2 posters
Trang 1 trong tổng số 1 trang
NỤ HÔN TÌNH CUỐI - Tùy bút Song An Châu
NỤ HÔN TÌNH CUỐI
Giữa tháng Hai. Trời chiều gần cuối đông miền Đông Nam Hoa Kỳ vẫn còn se lạnh. Cơn mưa nhẹ hạt, lất phất bám trên kính trước chiếc xe du lịch Toyota Camry LE đời 2000 của Chương chạy chầm chậm, quẹo phải vào khu shopping cũ kỹ vắng khách vùng Forest Park, Lake City, Georgia. Chương cho xe đậu vào parking, tắt máy. Trời càng mưa nặng hột, Chương vội mở cửa xe định chạy qua mở cửa bên trái để dìu Loan bước ra, tỏ chút “ga-lăng” với Loan – người yêu của chàng – nhưng Loan có tính hay bướng, ít chịu những cử chỉ như vậy. Nàng tự động mở cửa xe và lấy cái túi xách tay giả da đưa lên đầu che mưa, rồi cùng Chương đi vào nhà hàng Thanh Xuân. Hôm nay Thứ Bảy, chiều cuối tuần mà nhà hàng này vắng khách chi lạ. Không một khách hàng, bàn ghế trống trơn. Chương đẩy cửa kính cùng Loan bước vào, nhìn dáo dác chung quanh để tìm chủ quán. Chương không thấy ai, liền lên tiếng gọi:
- Hê lô! Bà chủ quán ơi!
Chương biết chủ quán này là một bà tuổi đời cũng sồn sồn rồi. Vì đôi lần Chương đến đây dự tiệc tùng hay ăn sáng cùng bạn bè trong giới văn nghệ, báo chí tại Atlanta này.
Bà chủ quán “có da có thịt” trắng mềm, bước ra đon đả chào hỏi:
- Chào anh chị. Anh chị dùng chi?
Chương nhìn Loan đứng bên cạnh, cười cười hỏi Loan:
- Em dùng chi?
Loan trả lời cho cả hai - bà chủ quán và Chương:
- Cho em mì hoành thánh đi chị.
- Còn anh? Bà chủ quán hỏi.
- Tôi cũng mì hoành thánh. Hai tô luôn! Chương nói.
Cái lối nói cụt ngủn, chân chất, rặt mùi đồng ruộng miền Tây Nam bộ này của Chương bị Loan “chỉnh” hoài mà không bỏ. Đâu phải Chương là dân ruộng đồng, tháng ngày đối mặt với đất đồng, cây lúa ít có thời gian đến trường giồi mài chữ nghĩa đâu (Xin lỗi bà con Nam bộ). Chương cũng đỗ đạt, tú này tú nọ và học thêm lên một năm đại học, vì lý do hoàn cảnh, công việc không tiếp tục được nữa. Thời chánh quyền quốc gia miền Nam, sau khi hết học, Chương cũng làm việc cho chánh quyền miền Nam, cũng chức này chức nọ kia mà. Hơn nữa, nghe nói Chương cũng là nhà thơ, nhà văn, nhà báo nữa. Nhiều “nhà” quá như vậy mà bị Loan “kê tủ đứng” vào họng hoài. Loan chê Chương ăn nói không “ngọt ngào” chút nào. Chương chống chế:
- Dân Nam Kỳ thẳng ruột tượng mà em!
- Vậy chớ em dân Bắc kỳ, Trung kỳ gì?. Em cũng dân Nam kỳ Sài Gòn vậy?
Chương không chịu thua:
- Anh Nam Kỳ miền Tây sông nước ruộng đồng. Còn em Nam kỳ Sài Gòn chữ nghĩa đầy “bụng bự” mà!
- Nói gở hoài. Thôi anh đi!
Loan ngoe ngoẩy đi lại bàn ăn ngồi chờ thức ăn nhà hàng mang đến.
Chương còn chêm thêm một câu chọc tức Loan:
- Mới yêu nhau mà thôi sao em?
Chương đi theo Loan, ngồi cạnh bên, dỗ ngọt Loan. Lấy tay vuốt nhẹ lưng nàng, nói nháy theo giọng ca sĩ dõm:
- Giận mà chi…giận mà chi…em ơi!
Loan im lặng, ngồi lật từng trang thực đơn ra xem để tìm thức uống và nàng hỏi Chương uống gì, Chương nói: “Em uống gì, anh uống như thế”. Loan gọi nhà hàng đem hai ly sinh tố bơ.
Phục vụ nhà hàng đem nước uống và hai tô mì hoành thánh size lớn đặt trước mặt Chương và Loan.
- Xin mời “anh chị” dùng.
Chắc Loan còn giận Chương hay sao, quơ đũa quậy vòng vòng vào tô mì hoành thánh. Nói một mình: “Nhiều quá ăn sao hết”, rồi …nhúng đũa gắp mì đưa vào miệng, không mời Chương cùng ăn.
Chương định “phát ngôn” thêm một câu chọc Loan. Nhưng chàng sợ Loan kê tủ đứng vào họng thì …đói. Vì từ sáng đến giờ chưa ăn, chỉ uống ly cà phê sáng, nên chàng lặng lẽ đưa mắt sang Loan, rồi gắp những sợi mì dài cho vào miệng, ngước cổ nuốt như cụ Phan Thanh Giản đi xứ sang Tàu thời xửa thời xưa, ăn rau muống luộc ngước trái nhìn mặt vua Tàu. (Theo sử sách thời xưa viết rằng “ không ai được nhìn mặt vua - chắc sợ thích khách biết mặt ám sát?”, nên sứ giả Phan Thanh Giản cầm đầu sứ bộ Việt Nam đi sứ bên Tàu, muốn nhìn mặt vua Tàu cùng dự tiệc, nên tìm cách nhìn mặt vua Tàu, giã vờ ăn như thế?).
Quý vị độc giả chắc ngạc nhiên thấy hai từ “anh chị” bên trên lại đóng trong ngoặc kép, có thể không biết tại sao. Tôi xin “thanh minh thanh nga” quý độc giả rõ.
Chuyện này nói ra, quý bà, quý cô có đọc truyện này xin bỏ qua dùm nghen. Cũng đừng bày tỏ, xỉ xỏ chi cho mệt, chuyện của người ta, không phải chuyện của các bà, các cô mà lo chi cho ốm o gầy mòn.
Chuyện như vầy, nói ra cũng không bí mật gì, xưa như chuyện lên cung trăng của Mỹ hồi niên kỷ trước. Vì “anh chị Chương, Loan” quá cái tuổi xuân xanh xa lắc xa lơ rồi, mà Chương gia đình cũng đầy đũ kèo cột. Tại Chương “ngán cơm thèm phở” đèo bồng muốn du lịch dã ngoại trong tình yêu cho thêm hương vị cuộc đời. Chương cũng xin đính chánh là chàng “ngán cơm” chớ đâu có “chán cơm”, vì chàng còn học thuộc lòng câu “ớt nào mà ớt chẳng cay…”. Do vậy, khi bà chủ nhà hàng nói: “ Xin mời anh chị …”. Loan liếc qua Chương với đôi mắt có đuôi. Còn Chương thì hí hửng…dửng dưng…bằng lòng.
Chuyện tình của Chương và Loan cũng đã kéo dài đôi ba năm nay. Hai người quen biết nhau trong một buổi tham dự ra mắt sách của một nhà văn thân hữu. Chương và Loan, hai người cũng viết văn làm thơ đăng báo địa phương, nên trong giới văn nghệ sĩ tổ chức hội thảo, ra mắt sách đều có mặt Chương và Loan tham dự. Sau một thời gian quen biết nhau trao đổi thơ văn, cùng gởi bài đăng ở mấy tờ báo địa phương lâu nay. Đồng tâm, đồng tình trong văn chương, rồi tơ tưởng, tương tư, yêu nhau trong…bí mật, giữ gìn ý tứ, sợ có ngày bật mí, một trong nửa “ai kia” biết thì có chuyện lớn, ồn ào dư luận… Có lần Loan nói với Chương: “ Em thì bây giờ như cây lìa cành, lá rơi ngoài ngõ…gió đưa về đâu cũng được…miễn sao êm ấm là được. Còn anh nên giữ mình!”.
Chương chêm vô một câu có vẻ cổ tích:
- Chắc cũng do trời định hay duyên nợ gì đó anh mới gặp và…thương yêu em!
- Chắc anh nợ em! Loan nói chắc nịch.
- Nợ em bao nhiêu?
- Ngàn năm!
- Trời đất! Mới mấy năm chiều chuộng, phục vụ em đủ thứ muốn hụt hơi…mà nói ngàn năm…chắc anh chết trước giờ sổ số lô tô Mega hay Power mỗi tuần quá!
- Sao anh ăn nói gở như vậy!
- Anh nói chơi cho vui mà em.
- Anh ăn nói hoài như vậy, em không chịu.
- Không chịu thì thôi.
Loan im lặng…
- Thôi thì thôi!. Chương lặp lại.
- Anh nói chớ em không nói …thế à.
Câu nói của Chương chạm tự ái của Loan. Loan nghĩ rằng Chương muốn nói “Thôi” là chấm dứt cuộc tình giữa hai người. Vì từ lâu Loan cũng không bằng lòng lối nói thẳng thắn, bộc trực của Chương. Cái tật của Chương hay “cà rởn” như vậy. Cái tật liền với cái tâm, Chương cố sửa hoài mà không được. Ai không biết hay thông cảm với Chương đều buồn phiền lối nói chuyện của chàng. Kể cả Loan, người bạn thân mến với Chương mấy năm nay.
Chương nhìn đồng hồ đeo tay thấy cây kim giờ chỉ số 6, cây kim phút chỉ số 12. Mới 6:00 giờ PM. Chương thấy trong lòng dâng lên niềm buồn tủi vô hạn. Vì lâu rồi Chương và Loan không gặp mặt nhau, chỉ nói chuyện qua phone hay email, tâm tình với nhau qua mạng ảo. Nên cuộc gặp mặt này Chương dự định tâm tình nhiều với Loan, nhiều chuyện chất chứa trong lòng từ lâu mà Chương không tiện nói với Loan qua phone hay email.
Trước ngày gặp nhau, Loan có hẹn với Chương: “Mình có thể gặp nhau đến 8:00 giờ tối nghen anh”. Được giờ hẹn của Loan như vậy, Chương mở cờ trong bụng.
Ăn xong, thấy Loan không được vui, Chương cũng thấy mất hứng thú, trong lòng xốn xang, ray rứt và bất chợt quyết định:
- Thôi mình về…
Chương nhìn đồng hồ đeo tay một lần nữa. Thầm nói: “Mới hơn 6 giờ, còn giờ hẹn hò nữa mà…”. Nhưng Chương thấy mất vui, nếu ở lại cùng Loan thì không tâm tình gì được nữa, vì Chương thấy Loan không được vui.
Chương gọi bà chủ nhà hàng tính tiền, ra về.
Loan đi ra khỏi cửa nhà hàng trong cơn mưa. Chương đi theo và mở cửa xe cho Loan bước vào.
Mưa ngoài trời vẫn đổ nặng hạt. Chương cho xe ra đường, nối vào dòng xe về nhà Loan, hai người ngồi bên nhau ghế trước, im lặng. Chương dương mắt nhìn chăm chú phía trước giữ tay lái, cây quạt nước trên kính xe hoạt động nhanh liên tục. Loan nhìn những hạt mưa rơi nghĩ ngợi điều gì đó.
Từ nhà hàng về nhà Loan chỉ hơn 10 phút, Chương thấy thời gian sao dài đằng đẳng.
Vì lần đầu đến nhà Loan, Chương không rành khoảng cách đường về nhà Loan, lại trời đang mưa. Chương hỏi Loan:
- Gần tới nhà chưa em?.
- Gần tới. Anh sang lane bên phải.
Chương nhìn thấy ngôi nhà của Loan bên phải, cho xe rẽ vào. Chương cho xe đậu bên hông nhà Loan, vắng vẻ.
Loan ngạc nhiên hỏi:
- Sao anh không đậu trước cửa nhà?
Chương tắc máy xe, trả lời:
- Anh muốn nói chuyện với em.
- Chuyện gì, anh nói đi.
Chương cầm tay Loan và nói:
- Sau một thời gian quen biết nhau, anh cảm mến em và… yêu em.
- Biết rồi, nói mãi. Còn chuyện gì khác nữa không?
Chương thấy Loan không được vui, chàng nghĩ đến chuyện đang lưỡng lự trong đầu, không biết nên kết thúc ngay bây giờ hay không?. Đối với Chương, chàng yêu Loan chân thành, trong trắng, không làm điều gì mang tăm tiếng cho Loan. Nhiều lần Chương muốn xa Loan, vì Loan bướng bỉnh, khư khư giữ lấy ý kiến của nàng trong việc làm, nhất là chuyện bỏ công sức viết văn, làm thơ gởi đăng báo phải có thù lao, nhuận bút đền bù xứng đáng với lao động trí óc của nàng.
Đôi lần Chương khuyên Loan:
- Điều đó thì bất kỳ người chủ nhiệm báo nào cũng biết đến…từ từ đi em. Không ai cướp công sức em đâu mà sợ.
Vì Chương cũng có một ít trách nhiệm trong Ban Biên Tập tờ báo Chương và Loan đang cộng tác, nên Chương phải nói động viên Loan như thế.
- Nghe lời anh, chắc phải chờ dài cổ…
- Em cũng có nhận được quà lai rai…vào dịp Tết hay kỷ niệm ngày thành lập báo mỗi năm.
- Em muốn nói là mỗi lần bài được đăng phải có thù lao, nhuận bút…chớ nói gì đến cả năm mới có quà cáp.
Chương và Loan nhiều lần “xích mích” nhau về việc này, nên đôi khi buồn lòng nhau. Ngoài chuyện văn nghệ, báo chí, Chương và Loan cũng có những chuyện ngoài đời bất đồng ý kiến, nhất là chuyện đường lối chánh trị, bàn về tình hình đất nước bây giờ. Đôi khi Chương nhận thấy Loan không bằng lòng mỗi khi nói đến chuyện tình hình đất nước, chánh quyền hà khắc, đàn áp, đánh đập dân oan vô tội. Chương thường im lặng để chiều lòng nàng. Nói theo từ bình dân là Chương và Loan không hạp tánh tình nhau, dù nhỏ nhặt, dù cả hai đều biết rằng nếu yêu nhau thì “ cau chín cũng bổ làm mười”, nhưng Chương không muốn ngày càng dài càng làm phiền lòng, mất cảm thông nhau, khổ đau, nếu không thông cảm chia xẻ, tha thứ cho nhau những bất đồng ý kiến.
Trong một giây phút ngắn ngủi, nhói đau trong lòng, Chương cầm tay Loan và quyết định:
- Em cho anh hôn em lần cuối và cho anh nói lời từ giã em từ hôm nay!
Chương ghì nhẹ vai Loan gần mặt chàng, hôn lên má hồng Loan thắm thiết. Hành động và lời nói bất chợt của Chương đã làm Loan ngạc nhiên. Nàng nhìn Chương và lập lại điệp khúc:
- Anh nói chớ em không nói …gì xa anh.
Nụ hôn của chuyện tình buồn cuối đời đã mang đến cho Chương một tâm trạng ngây ngất trong đau thương. Một kỷ niệm sẽ không bao giờ phai nhòa trong tâm hồn Chương đến ngày cuối của cuộc đời này.
****
Loan mở cửa xuống xe đi vào nhà. Chương nhìn theo từng bước đi của nàng, lòng buồn khôn tả. Chương cho xe ra đường, hòa vào dòng xe đang chạy trên xa lộ để về nhà. Từ nhà Loan về nhà Chương độ 20 phút, nhưng Chương phải mất hơn một giờ mới về đến nhà. Vì hai ba lần Chương lái sai đường phải quanh co tìm đường về nhà. Tâm thần chàng bất an….
Hơn ba năm thương mến nhau, có nhiều lúc Chương và Loan bất đồng ý kiến và giận hờn nhau, không liên lạc, nói chuyện với nhau. Nhưng nhớ nhung là sợi dây vô hình nối liền tình cảm giữa hai người. Chương cũng thường nói với Loan: “ Có thương yêu nên mới giận hờn…”. Em Loan ơi! Em hãy hiểu cho anh câu nói này.
Loan ơi! Chuyện tình mình sao ngắn ngủi quá. Dù xa em, trong tim anh vẫn khắc ghi nỗi niềm đau thương không bao giờ phai nhòa suốt đời anh. Loan ơi!
Thôi đành mình phải xa nhau
Ngày nay không họp kiếp sau tương phùng.
SONG AN CHÂU
songanchau- Tổng số bài gửi : 321
Join date : 30/09/2009
Re: NỤ HÔN TÌNH CUỐI - Tùy bút Song An Châu
Truyện viết hay! Chắc Chương là anh SAC phải không?
Có từ này "giồi mài chữ nghĩa" chắc không phải tiếng nói của người miền tây chân chất.
dp
Có từ này "giồi mài chữ nghĩa" chắc không phải tiếng nói của người miền tây chân chất.
dp
dangphuong- Tổng số bài gửi : 22827
Join date : 13/09/2009
Re: NỤ HÔN TÌNH CUỐI - Tùy bút Song An Châu
Re: NỤ HÔN TÌNH CUỐI - Tùy bút Song An Châu
by dangphuong Today at 8:52 amTruyện viết hay! Chắc Chương là anh SAC phải không?
Có từ này "giồi mài chữ nghĩa" chắc không phải tiếng nói của người miền tây chân chất.
dp
Thì cũng có thể như vậy thôi.
Câu này người miền Tây " giồi mài chữ nghĩa" nói sao hả ông bạn mình? Tôi xa miền Tây lâu quá nên quên.
Mấy ngày nay tôi gọi phone cho anh hoài, sao không nghe trả lời vậy?. Xin anh cho tôi lại địa chỉ email của anh.
Email và phone của tôi :< tamchauphan41@gmail.com >
phone: 404-512-0321.
songanchau- Tổng số bài gửi : 321
Join date : 30/09/2009
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|